Trời hừng đông, Lê Hoàng Quân và Nguyễn Cảnh Dị tìm đến khu lều vịt.
Thật hoang tàn. Mấy túp lều đã cháy rụi từ lúc nào. Rải rác quanh bãicỏ, nhiều xác chết nằm bên những vũng máu chưa kịp khô, nhảy nhụa trênđám cỏ xanh còn đẫm sương đêm. Gần lều là mấy cái xác mặc binh phục xanh của quân Minh, xa hơn là những cái xác vận y phục lối võ sĩ giang hồ .
Sát rừng lau là xác của một tên võ tướng tay cầm đại đao và một nhà sư áo vàng của Minh Triều .
Dị nhẩm đếm được chín cái . Chàng hốt hoảng lật nhanh những xác chết đểnhận diện . Phần lớn nạn nhân chết vì đường chưởng lực đánh bể lồngngực, hoặc trường kiếm , nhưng may là chưa thấy xác của bọn mình.
Dị la lên :
- Không thấy ai trong bọn mình . Họ đi đâu cả rồi Việc gì đã xảy ra ở đây đêm qua .
Quân đang ở gần những túp lều đã cháy thành tro, di chuyển quanh vùngtìm dấu vết gì đó, chăm chú đến nỗi như không nghe thấy tiếng của Dị.Chốc chốc chàng ta lại cúi xuống nhặt một món binh khí lên ngắm nghíamột lúc, gật gù rồi lại vứt xuống đất.
Nguyễn Cảnh Dị chạy lại bên Quân :
- Anh nghĩ họ có sao không ?
Ðến lúc đó, Quân mới như giật mình vì thấy có người đứng bên, hỏi lại :
- Anh nói sao ?
Dị thấy có gì khác lạ trong mắt của Quân, nhưng nhất thời chưa cảm nhận được rõ ràng, nên nói lại :
- Họ đi đâu ... Anh nghĩ có thể họ bị bắt rồi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-loan/21920/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.