Ngày văn nghệ sắpđến mà tôi cũng chẳng biết nên hát bài gì. Lớp phó văn thể thì lo nhảynhót với nhóm nhảy, cũng bận rộn. Thế là tôi phải tự nghĩ.
Tôi có tính tự lập rất cao nên cũng không phàn nàn, tự lực cánh sinh làm lẽ sống.
Nhưng hát là hát cho tập thể, chọn bài nào đây. Hồi nhỏ tôi hát toàn cô giáochọn bài, đưa bài nào thì tập bài đó. Lớp tôi giờ thì thầy giáo chủnhiệm, mà thầy phải làm bên đoàn nên hơi bận. Mà có hỏi thầy cũng nhưkhông, chắc chắn sẽ nhận được câu: “Hỏi lớp phó đi em“.
Haiz...tốn hết cả nước miếng.
Đang vò đầu bức tai suy nghĩ thì nghe thấy tiếng cằn nhằn của thằng Huy:
- Mày lại lên cơn à?
- Ừ tao muốn điên lên rồi đây.
- Sao bị gì?
Cả nhóm lại chụm lại chỗ tôi.
- Tao không biết hát bài gì bây giờ hết.
- Tao nói rồi bản chất không thông minh thì làm sao mà nghĩ ra được_lại là cái giọng vô duyên truyền kiếp của thằng ngồi cạnh.
- Mày không để miệng mày ra da à.
- Miệng mày cần da hơn tao đấy.
- Chọc lủng họng bây giờ.
- Rạch lủng da bây giờ.
- Hai đứa mày câm cho tao nhờ được không?
Thằng Tiến tức giận.
Ơ hay, phải nói một mình thằng cha vịt đực cướp họ này thôi chứ. Tôi đâu có gây sự trước, tôi hiền lành lắm cơ mà.
Tôi nghĩ là chắc kiếp trước tôi chưa được cãi nhau với hắn nên giờ mới làm bạn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-khong-thich-yeu-may-dau/2396768/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.