Chương trước
Chương sau
Lão đầu nhỏ gầy kia thân mặc một bộ đồ xám, nếp nhăn trên mặt sần sùi như là vỏ cây, khắp người mộ khí trầm trầm, phảng phất như nửa đoạn thân người đã nằm xuống mồ.
Nhưng đôi mắt vẩn đục của hắn lại xa xưa thần bí, phảng phất như thế giới Hỗn Độn, ẩn chứa vô số thế giới sinh diệt, khiến người vừa nhìn liền nhịn không được run rẩy từ tận sâu trong linh hồn.
Lão đầu nhỏ gầy này mang đến cho Khương Tư Nam cảm giác uy hiếp to lớn, phảng phất như chỉ bằng một ánh mắt của hắn đều có thể khiến toàn thân Khương Tư Nam đống kết lại.
- Phụ hoàng, hắn chính là Khương Tư Nam!
Quân Hạo thái tử xuất hiện trước mặt lão giả nhỏ gầy, chỉ thẳng tới Khương Tư Nam, trong mắt lộ ra hận ý ngất trời.
- Cái gì?!
Toàn thân Khương Tư Nam khẽ chấn, trong mắt chớp qua vẻ khó mà tin tưởng.
Lão đầu nhỏ gầy trước mắt chính là chủ tể Nhân tộc Thiên Đình? Chủ tể Nhân tộc Thiên Đình, ở thời thượng cổ toàn là nhân vật Thiên Đế vô thượng, hiện nay trong Tiên giới đã không còn Tiên Đế, cường đại nhất chẳng qua là bán bộ Tiên Đế.
Vậy lão đầu trước mắt này chẳng lẽ là một cường giả bán bộ Tiên Đế?
Nghĩ tới đây, khắp người Khương Tư Nam không khỏi run lên, trong nội tâm cuộn lên sóng gió ngất trời.
Nếu là cường giả Tiên Vương bình thường, có lẽ hắn còn đủ sức đánh một trận, nhưng nếu phải đối mặt với bán bộ Tiên Đế, hắn chẳng có chút cơ hội nào.
Có thể được xưng là Đế, ai nấy đều là cường giả cái thế, là cao thủ vô thượng chỉ cần khẽ giậm chân thôi đã đủ khiến Cửu Thiên Tiên giới run rẩy.
- Quân Chiến Thiên!? Ngươi còn sống!
Trong mắt Tiên Vương Thái Sơ Thánh Địa lộ ra vẻ chấn kinh không cách nào tưởng tượng, kinh hãi thốt lên.
- Hắn chính là Quân Chiến Thiên?
- Làm sao có thể? Nghe nói hơn hai ngàn năm trước Quân Chiến Thiên sớm đã chiến tử trong Hỗn Độn vực hải, chủ tể Nhân tộc Thiên Đình hẳn là em trai Quân Chiến Thiên, Quân Phá Thiên mới đúng, không ngờ hắn vẫn còn sống?
- Một vạn năm trước, tu vi Quân Chiến Thiên đã là bán bộ Tiên Đế, bây giờ hắn đã đạt tới trình độ nào?
Trong mắt đám cường giả Tiên Vương đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Cái tên Quân Chiến Thiên thực sự quá vang dội.
Vạn năm trước Quân Chiến Thiên được dự là thiên tài đệ nhị của Nhân tộc, lấy phong thái tuyệt thế quân lâm bán bộ Tiên Đế, được dự là một trong những cường giả có hi vọng đột phá cảnh giới Tiên Đế nhất, chỉ xếp sau mỗi Khương Ngọc Hoàng, người kiến lập Ngọc Hoàng Thiên Đình.
Nhưng ai ngờ, sau khi hắn đột phá đến bán bộ Tiên Đế lại đình trệ không tiến, mấy ngàn năm trước tiến vào trong Hỗn Độn vực hải tìm kiếm cơ duyên, chém giết vô số cường địch, cuối cùng vẫn lạc ở ngàn năm trước.
Hiện nay, Quân Chiến Thiên lại xuất hiện trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều cảm thấy mình như đang nằm mơ.
- Không ngờ lại gặp được nhiều lão bằng hữu thế này, chư vị đi tới Nhân tộc Thiên Đình, không ngờ lại chẳng nói với lão đầu này một tiếng, ai, thật là già, già a!
Quân Chiến Thiên chắp tay mà đứng, lúc này thân thể gầy yếu phảng phất như bao dung nhật nguyệt thiên địa, trong con ngươi già nua tán phát ra phong mang khiến người không dám nhìn thẳng.
Sưu!
Hoàng Thiên Y áo hồng từ ngang trời lao đến, tay áo phất phới, nháy mắt đã ngăn ở trước mặt Khương Tư Nam, trong ánh mắt nhìn Quân Chiến Thiên lộ ra một tia ngưng trọng.
- Ngươi là tiểu nha đầu kia của Phượng Hoàng nhất tộc? Năm đó ta còn ôm qua ngươi, làm sao, hôm nay ngươi muốn ngăn cản ta bắt hắn?
Quân Chiến Thiên ánh mắt lấp lánh, nhìn Hoàng Thiên Y áo hồng, trong mắt chớp qua một tia tinh quang.
- Quân tiền bối, ngài anh hùng như thế, lấy thân phận bán bộ Tiên Đế chí tôn, ra tay đối phó một tên tiểu bối cảnh giới còn chưa đột phá Tiên Vương, không khỏi có phần lấy lớn bắt nạt nhỏ?
Hoàng Thiên Y áo hồng cười khanh khách nói, trong mắt có hỏa diễm lưu động, tuy khá là trịnh trọng, nhưng không sợ hãi Quân Chiến Thiên.
- À, vậy ngươi muốn thế nào?
Quân Chiến Thiên nhàn nhạt nói.
- Không bằng thế này được không, Quân tiền bối? Ta và con trai ngươi đánh một trận, Quân Hạo thái tử được xưng là tuyệt thế thiên tài trong thế hệ trẻ Nhân tộc, nếu hắn thắng ta, ngươi muốn thế nào cũng được, nhưng nếu hắn thua, ngươi không thể nhúng tay trận chiến này, thế nào?
Hoàng Thiên Y áo hồng đang khích Quân Chiến Thiên.
Nàng biết, Quân Chiến Thiên quá mạnh, hắn chính là bán bộ Tiên Đế đời trước, cách Tiên Đế chỉ một bước ngắn mà thôi, nếu hắn ra tay, sợ rằng hôm nay Khương Tư Nam dù chắp cánh cũng khó thoát.
- Ngươi đánh một trận với đứa con bất tài này của ta? Chủ ý có vẻ không sai, nghe qua rất công bình, nhưng vì sao ta phải đáp ứng ngươi?
Quân Chiến Thiên khẽ cười nói:
- Tiểu nha đầu, lão đầu tử ta là người đã đạp nửa thân xuống mồ, mà trong người tiểu tử kia lại có hi vọng giúp ta thành Đế, ngươi nói ta liệu có thể đáp ứng ngươi được không?
Thần sắc Hoàng Thiên Y chuyển lạnh, nói:
- Nói như vậy, tiền bối không chịu đáp ứng? Nếu đã thế, vậy để ta lĩnh giáo cao chiêu của tiền bối xem sao!
Thu!
Một tiếng rít bén nhọn vang lên, sau người Hoàng Thiên Y bốc lên xích hà cuồn cuộn, nháy mắt từ trong thời không vô tận phù hiện ra một Hỏa Diễm Phượng Hoàng cao vạn trượng, tán phát phong mang ngất trời.
- Chân Hoàng bảo thuật ư? Đáng tiếc, hiện giờ Chân Hoàng bảo thuật cũng đã tàn khuyết bất toàn, thứ ngươi tu luyện chẳng qua là Hỏa Hoàng bảo thuật thôi!
Quân Chiến Thiên khe khẽ thở dài, một chưởng phách xuống Hoàng Thiên Y.
Một chưởng này nhìn có vẻ nhẹ nhàng, không mang một khói bụi hồng trần, nhưng lúc vừa xuất hiện trong hư không, lại khiến mọi người sinh ra ảo giác, phảng phất như toàn bộ phiến thiên địa đều bị một chưởng của Quân Chiến Thiên nắm xuống.
Đây mới thật sự là một tay che trời!
Oanh!
Hỏa diễm cuồn cuộn, Hỏa Phượng Hoàng chính là Thần Điểu trong lửa, ẩn chứa bản nguyên Thiên Hỏa, phảng phất như thiên địa đều bị thiêu đốt, nhưng dưới một chưởng kia, thiên địa bắt đầu rụt nhỏ.
- Phá cho ta!
Hoàng Thiên Y hơi cắn răng, hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng lập tức nổ tung, thần quang quét ngang bốn phía, trong khi Quân Chiến Thiên đứng giữa hư không vẫn tơ vân bất động, toàn bộ thần quang khi chạm đến vạn trượng quanh thân hắn liền tan biến một cách đầy quỷ dị.
- Đây là uy thế của bán bộ Tiên Đế ư? Đã chạm đến thực chất đại đạo, sắp siêu thoát trói buộc của phiến thiên địa này, chẳng qua một ngày chưa thành Đế, ngươi vẫn mãi không cách nào triệt để siêu thoát trói buộc của vũ trụ này được!
Tinh mang lấp lánh trong mắt Hoàng Thiên Y, lúc này bắn ra một đạo thần mang chín màu.
Oanh!
Quanh thân Hoàng Thiên Y đại phóng quang mang, trên người nàng hiện ra một bộ Nghê Hoàng Vũ Y màu đỏ thẫm, tán phát quang trạch thần bí, đầu đội mũ phượng đỏ, tay cầm một thanh quyền trượng, khí tức toàn thân leo thẳng đến đỉnh điểm.
- Chân Hoàng sáo trang?!
Khắc này, trong mắt Quân Chiến Thiên cũng bắt đầu lộ ra một tia ngưng trọng.
Chân Hoàng sáo trang chính là chí bảo vô thượng do Thái Cổ Chân Hoàng lưu lại, gồm Chân Hoàng quan, Chân Hoàng Vũ Y và Chân Hoàng quyền trượng, là khí vận trọng bảo của Phượng Hoàng nhất tộc.
Quân Chiến Thiên không ngờ được rằng, lần này Hoàng Thiên Y mang theo cả Chân Hoàng sáo trang.
- Tiểu nha đầu, vì tiểu tử này, ngươi mang ra Chân Hoàng sáo trang, nếu đã thế, vậy để lão phu ra tay thử một lần, xem ngươi có thể phát huy được mấy phần lực lượng của kiện chí bảo này!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.