- Mang về rồi là tốt, đừng can thiệp hắn trưởng thành, không đến vạn bất đắc dĩ, đừng có ra tay!
Lão giả thân mặc đạo bào trắng chậm rãi nói.
- Tiểu tử này còn chưa được rèn luyện trong áp lực, chẳng qua thời gian đã không nhiều, hắn là người Bàn Tổ coi trọng, tất phải tận hết khả năng để hắn trưởng thành lên!
Lão giả thân mặc đạo bào đen cũng thở dài một hơi, trong mắt hiện lên một tia tang thương.
- Hai ngươi yên tâm đi! Ở trong Hỗn Độn vực hải chỉ cần đừng chết là được, giờ còn có thể đương cự được công kích từ Hỗn Độn thú chứ? Đừng để đến lúc đó đề kháng không nổi, phải để ta ra tay!
Cổ Đạo Nhất chẳng hề để ý cười hắc hắc nói.
- Yên tâm! Trong vòng trăm năm, không có vấn đề!
Hắc bạch lão giả nhìn nhau, trịnh trọng nói.
- Chỉ có trăm năm thôi ư?
Cổ Đạo Nhất đột nhiên đứng dậy, trong mắt chớp qua một tia thần mang ngưng trọng.
- Đại kiếp không xa...
Tiếng thở dài thong thả truyền ra từ trong không gian vô danh, mang theo một tia tang thương, đành chịu và quyết tuyệt.
...
Thái Tiêu Thiên, trong một nơi không gian thần bí nào đó.
Từng tòa tiên sơn, thần nhạc cấu trúc thành trận pháp cường đại, tiên quang tung trào như biển, khắp nơi đều là bảo đằng bảo dược, thần bí mà hạo hãn.
Đây chính là nơi đặt trụ sở Thái Sơ Thánh Địa tại Tiên giới, làm một thế lực cấp Đại Đế, triển hiện ra khí tượng vô cùng cường thịnh.
Lúc này, trong một tòa Hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1465118/chuong-1477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.