Chương trước
Chương sau
Ba ngày sau, Huyền Không Thánh Phong.
Một chiếc bảo thuyền màu vàng cự đại dừng giữa hư không, Cổ Đạo Nhất đứng ở đầu thuyền, y bào phần phật vang dậy, mười người đám Khương Tư Nam cũng đều đã bước lên trên bảo thuyền.
Hôm nay, Cổ Đạo Nhất sẽ dẫn bọn họ tới Thần Tiên học viện, trong mắt đám người Khương Tư Nam đều lộ ra vẻ mong đợi.
- Cung tiễn Cổ trưởng lão!
Lấy bốn đại Nhiếp Chính vương Đại Yến Tiên quốc làm đầu, tất cả bán bộ Tiên Vương của sáu đại thế lực đều bước lên một bước, đồng thời chắp tay về phía Cổ Đạo Nhất.
- Chư vị, gặp lại!
Cổ Đạo Nhất khẽ cười, nháy mắt vân sóng lấp lánh trên bảo thuyền, phù văn tràn khắp, trực tiếp xuyên thủng hư không trước mắt, tiến vào trong không gian loạn lưu.
Tiên giới có chín tầng trời, kỳ thực cả chín tầng đều nằm trên một khối đại lục, chỉ là giữa mỗi tầng trời được ngăn cách bởi không gian bích chướng, loại không gian bích chướng đó, ngay cả Đại La Kim Tiên đều rất khó vượt qua.
Thông thường mà nói, chỉ có thông qua truyền tống trận vượt thiên giới, hoặc tu vi đạt đến cảnh giới bán bộ Tiên Vương thì mới có thể bình yên vô sự xuyên qua không gian bích chướng.
Điều khiến Khương Tư Nam có phần nghi hoặc là, vì sao Cổ Đạo Nhất không trực tiếp thu bọn họ vào trong tiểu thế giới, sau đó thi triển thần thông Đại Na Di, như thế tốc độ chẳng phải càng nhanh?
Trong khi tốc độ hư không bảo thuyền tuy không chậm, nhưng so với hư không Đại Na Di thì vẫn kém thua không ít.
- Giang huynh, mỗi trăm năm Thần Tiên học viện lại chiêu thu đệ tử một lần, mỗi một lần sẽ chiêu thu trên vạn thiên tài đệ tử, quần anh hội tu, thông qua va chạm kịch liệt trong Thần Tiên học viện, từ trong đó lại đản sinh ra cường giả bán bộ Tiên Vương hoặc Tiên Vương! Riêng đệ tử mới nhập môn, nhất định sẽ có một trận chiến, Giang huynh nhớ làm chuẩn bị!
Yến Thanh Hồng chậm rãi nói.
- Trận chiến nhập môn?
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, trước kia hắn đã nghe nói, đệ tử mới nhập môn, chẳng những sẽ có một trận chiến với nhau, mà còn có một ít đệ tử khóa trước ra tay, phải biết, những đệ tử khóa trước kia yếu nhất cũng là Đại La Kim Tiên, thậm chí có một số đã đạt tới tu vi bán bộ Tiên Vương.
Trong Thần Tiên học viện cũng là cường giả vi vương, chỉ có cường giả mới có thể giành được càng nhiều nguồn lực, thế nên tất phải đi tranh, đi cướp.
- Nếu cần thiết, ta tự nhiên không sợ đánh một trận!
Khương Tư Nam khẽ cười, nhìn Yến Thanh Hồng một cái, nói:
- Ngươi cứ thế rời khỏi Đại Yến Tiên quốc? Nếu một khi Đại Yến Tiên quốc có biến, chẳng phải Yến Thanh Tiêu kia liền sẽ trở thành chủ nhân tương lai của Đại Yến Tiên quốc?
Yến Thanh Hồng khẽ cười, hờ hững nói:
- Hắn không khả năng được như ý nguyện đâu! Đại nãi nãi đã đột phá Tiên Vương cảnh, một khi phụ vương có gì bất trắc, đại nãi nãi tự sẽ giám quốc, Yến Thanh Tiêu hắn dù phí hết tâm cơ, đến cuối cùng chẳng qua là một trận công cốc mà thôi!
Khương Tư Nam gật gật đầu, Yến Thanh Tiêu bố xuống hậu thủ, giở trò trong lần tỷ thí chiêu sinh này, tin tưởng Yến Thanh Tiêu đã hận mình đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại chẳng làm gì được.
Bảo thuyền di chuyển trong không gian loạn lưu, cực tốc lao tới tiền phương.
Vụ khí hỗn độn tràn khắp, không gian phong bạo cường đại tứ ngược, tán phát ra khí tức khiến Khương Tư Nam đều cảm thấy da đầu tê rần.
Không gian phong bạo kia giống như thiên đao, ẩn chứa lực lượng vô cùng bạo ngược, Khương Tư Nam dự tính, dù là Đại La Kim Tiên, một khi tiến vào trong không gian phong bạo kia, nháy mắt đều bị nghiền ép ra bã.
Chỉ là khi hắn nhìn Cổ Đạo Nhất bàn tọa ở đầu thuyền, hai mắt đối phương khép hờ, khí tức nguy nga như núi, quanh hư không bảo thuyền ngập tràn kim hà, những không gian phong bạo kia sau khi chạm vào hư không bảo thuyền, lập tức toàn bộ đều tan biến vô ảnh vô tung.
Nháy mắt đã qua ngàn vạn dặm.
Cứ thế, bảo thuyền đã di chuyển ba ngày trong hư không loạn lưu.
Ông!
Ba ngày sau, bảo thuyền đột nhiên khẽ chấn giữa hư không, ngừng lại.
- Hai vị đạo hữu một đường theo ta đến đây, giờ đã đến địa giới Trung Tam Thiên, chẳng lẽ còn không tính toán động thủ?
Cổ Đạo Nhất đột nhiên mở mắt ra, trong mắt chớp qua một mạt thần mang lộng lẫy, giống như hai luồng thần dương vàng rực, hạo hãn không gì sánh nổi.
- Cái gì?!
Thần sắc đám người Yến Thanh Hồng đều khẽ chấn, bọn họ không ngờ cánh nhiên lại có người một đường theo gót đến đây, chẳng lẽ thật sự có người dám động thủ với trưởng lão và học viên của Thần Tiên học viện?
Trong mắt Khương Tư Nam cũng lóe lên thần mang, trong lòng hắn lập tức hiểu được vì sao Cổ Đạo Nhất lại dùng hư không bảo thuyền mang bọn họ xuyên qua hư không, thì ra mục đích là muốn dẫn ra kẻ đứng sau màn.
- Ha ha ha...
Vừa lúc đó, một đạo thanh âm băng lãnh mà âm trắc vang lên trong hư không loạn lưu.
Oanh!
Hai đạo khí tức khủng bố ngang trời mà đến, tốc độ nhanh đến cực điểm, chỉ nháy mắt đã đi đến trước mặt hư không bảo thuyền.
Đó là hai thân ảnh cực kỳ khủng bố, tiên quanh hừng hực tràn khắp quanh thân, khiến không ai thấy rõ nét mặt, bọn họ vừa động, hư không loạn lưu chung quanh tức thì nổ tung tứ tán, hơn nữa còn có tiên âm thần bí tràn ra, phù văn đại đạo đan chéo thành dị tượng thần bí, che phủ bốn phía.
Hai đạo thân ảnh này tán phát ra khí tức khủng bố, áp bách mà đến, nháy mắt liền khiến sắc mặt đám người Khương Tư Nam chuyển màu xám trắng, phảng phất đang phải đối mặt với thiên uy huy hoàng.
- Đây là tuyệt thế Tiên Vương! Tuyệt đối là cường giả Tiên Vương đã lĩnh ngộ được ý thức Thiên Tâm, hơn nữa còn là hai người, bọn họ là ai? Vì sao phải đối phó chúng ta?
Nháy mắt thần sắc Xích Lạc Lạc chợt biến, trong mắt chớp qua một mạt ngưng trọng.
Loại lực lượng hạo hạo đãng đãng, không chút kiêng kị kia, tuyệt đối không phải bán bộ Tiên Vương có khả năng bạo phát ra được, mà nhất định phải là cường giả Tiên Vương.
Thần sắc đám người Yến Thanh Hồng cũng đều trắng bệch, bọn họ biết Cổ Đạo Nhất chẳng qua là bán bộ tiên vương, hắn làm sao có thể đối kháng được với hai đại cường giả Tiên Vương?
Sai lệch giữa bán bộ Tiên Vương và Tiên Vương, so ra còn lớn hơn vô số lần sai lệch giữa Kim Tiên với Đại La Kim Tiên!
- Đại Hàn quốc chủ, Từ chân quân! Hai người các ngươi thật sự muốn thành kẻ địch với Thần Tiên học viện chúng ta?
Trên mặt Cổ Đạo Nhất không có một tia biến hóa nào, vẫn bình tĩnh hờ hững như thường, nhàn nhạt nói.
Hắn một hơi nói toạc ra thân phận hai người trước mặt, phảng phất sớm đã có dự liệu, ngược lại khiến cho ánh mắt hai người đối diện đều khẽ biến.
- Đại Hàn quốc chủ? Hàn U Lệ, là ngươi dẫn hắn tới!
Ánh mắt Yến Thanh Hồng chợt lóe, lập tức quay sang nhìn Hàn U Lệ.
Lúc này Hàn U Lệ đột nhiên cười lớn một tiếng nói:
- Không sai, là do ta dẫn tới! Hai đại cường giả Tiên Vương, để ta xem hôm nay các ngươi sẽ chết thế nào Nếu các ngươi phát ra thề độc, cam nguyện làm nô bộc của ta, không chừng ta còn có thể tha các ngươi một mạng! Nhưng riêng hắn…
Hàn U Lệ chỉ về phía Khương Tư Nam, trong mắt mang theo vẻ lãnh khốc mà giải hận, nói:
- Hắn phải chết không nghi ngờ! Ai bảo hắn thân mang Tổ Long bảo thuật? Thiên tài còn chưa kịp trưởng thành, cánh nhiên đã thân mang trọng bảo như thế, rồi sẽ bị trời phạt thôi! Giang Nam, đợi lát nữa ta phải đày đọa nghiệp chướng lên thân ngươi, để tiết nỗi hận trong lòng ta!
Hàn U Lệ chẳng có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại trên mặt chất đầy vẻ tàn nhẫn.
- Cổ trưởng lão quả nhiên tuệ nhãn như đuốc, không ngờ vừa nhìn đã bị ngươi xem phá!
Thanh âm băng lãnh truyền đến, hai đạo thân ảnh trước hư không bảo thuyền chợt lóe, tiên quang tán đi, hiện ra hai người trung niên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.