Chương trước
Chương sau
- Giang công tử, vị này là Liên Hoa công tử, lần này hắn đến là muốn mua đạo ý tinh thạch thượng phẩm kim thuộc tính và âm thuộc tính, nhưng tồn lượng một tháng của Thiên Xảo các cũng đã bán hết, Liên Hoa công tử lại không tin.
Chu quản sự cười khổ một tiếng, nhưng hắn cũng không nói người mua là Khương Tư Nam, Liên Hoa công tử ngày thường có chút ương ngạnh, hắn cũng không muốn Liên Hoa công tử gây phiền toái cho Khương Tư Nam.
- Liên Hoa công tử sao?
Khóe miệng của Khương Tư Nam lộ ra vẻ cổ quái, không ngờ lại gặp hắn ở đây.
- Tiểu tử, ngươi nhìn gì mà nhìn. còn không cút cho ta.
Trong nội tâm của Liên Hoa công tử lúc này vô cùng khó chịu, nhìn thấy Khương Tư Nam ngăn cản trước mặt hắn, hắn lập tức lên giọng bề trên.
- Liên Hoa công tử, Chu quản sự nói không sai, tồn lượng đạo ý tinh thạch một tháng của Thiên Xảo các đã bán hết, nếu ngươi không có việc gì, thì xin mời.
Khương Tư Nam khẽ cười nói.
- Ngươi tính là cái gì, tồn lượng của Thiên Xảo các liên quan gì tới ngươi, hôm nay tâm trạng của bổn công tử không tốt, nếu ngươi biết điều thì ngoan ngoãn cút cho ta.
Ánh mắt của Liên Hoa trờ nên âm trầm, trong âm thanh mang theo một tia uy hiếp.
Phi Hoa kiếm vực của hắn chính là lĩnh vực dung hợp kim chi đạo ý và âm chi đạo ý, cường đại vô cùng, nhưng hắn tìm hiểu đạo ý chỉ là đạt đến đại thành đỉnh phong, vẫn chưa đạt đến cảnh giới viên mãn, hôm nay đến Thiên Xảo các chính là muốn mua mấy viên đạo ý tinh thạch thượng phẩm, một lần đột phá đến đạo ý viên mãn, đồng thời cũng tìm hiểu ti bông kiếm vực đến viên mãn, đến lúc đó chiến lực của hắn nhất định có thể tăng lên nhanh chóng.
Nhưng sau khi hắn đến Thiên Xảo các, lại được biết đạo ý tinh thạch tồn lượng một tháng đã bị người khác mua hết, trong long của hắn đương nhiên khó chịu.
- Bởi vì không gian đạo ý tinh thạch đều bị ta mua hết.
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói ra, trong ánh mắt lộ ra một tia phong mang lóe lên rồi biến mất.
Loại người cuồng vọng tự đại như Liên Hoa công tử, chẳng qua là thủ hạ của Thái Tử mà thôi, nếu chính mình bị đánh lên thân phận khách khanh Cửu Hoàng tử, vậy Khương Tư Nam cũng định làm một ít gì đó.
Nếu Liên Hoa công tử không có ánh mắt như vậy, vậy thì hung hăng giáo huấn hắn một trận.
- Không gian đạo ý tinh thạch đều bị ngươi mua hết, ngươi đặc biệt tới đây chọc cười ta sao?
Liên Hoa công tử kinh ngạc, nhưng lập tức liếc nhìn Khương Tư Nam, bắt đầu cười ha ha.
- Ngươi chẳng qua chỉ có tu vi Huyền Tiên, trên người có thể có mấy viên tiên tinh chứ, ta thậm chí còn nghi ngờ ngươi gặp chưa gặp qua số tiên tinh, đạo ý tinh thạch tồn lượng một tháng của Thiên Xảo các, ít nhất cũng phải dùng hàng tỉ để hình dung, ngay cả giàu có như Đại La Kim Tiên, bọn họ có táng gia bại sản cũng chưa chắc làm được, ngươi một tiểu tiểu Huyền Tiên cũng dám nói bừa mua hết tất cả đạo ý tinh thạch, ha ha ha…
Liên Hoa công tử cười to, dường như nghe được chuyện cười lớn nhất thế gian.
Khương Tư Nam nghẹn lời, Liên Hoa công tử này đúng là não tàn.
Chu Phúc Hải đứng một bên ngượng ngùng nói một câu:
- Liên Hoa công tử, tất cả đạo ý tinh thạch tháng này của Thiên Xảo các, quả thật bị Giang công tử mua hết
- Ah cái gì?
Tiếng cười của Liên Hoa đột nhiên dừng lại, gương mặt bị nghẹn đến đỏ bừng, nói:
- Thật sự bị hắn mua hết, tiểu tử này đến từ nơi nào?
Thần sắc của Liên Hoa công tử chấn động, cảm giác thẹn quá hóa giận, lúc nãy cười to rất chói tai, bây giờ lại biến thành giễu cợt chính mình.
- Vị này là khách quý của Thiên Xảo các, khách khanh của Cửu hoàng tử, Giang Nam công tử.
Chu Phúc Hải liếc mắt nhìn Khương Tư Nam, nhìn thấy hắn khẽ gật đầu, hắn chậm rãi nói ra thân phận của Khương Tư Nam.
- Giang Nam?
Ánh mắt của Liên Hoa công tử lóe lên, dò xét Khương Tư Nam một lúc, có chút khó tin nói ra:
- Ngươi chính là khách khanh mới tới của Cửu Hoàng tử? Nghe nói Khương Tư Nam ngươi có chiến lực mạnh hơn cường giả Kim Tiên, bên trong Tiên Thiên tiểu thế giới, diệt sạch đám người Ngũ Long giáo Từ Triển và Kim Tiên trưởng lão.
Không đợi Khương Tư Nam nói chuyện, Liên Hoa công tử cười lạnh một tiếng nói:
- Chẳng qua là một tiểu tử Huyền Tiên, xem ra cũng bị người ta khuyếch đại mà thôi, nửa tháng qua, ta ngày ngày ta đến Thừa Minh tiên điện tìm ngươi luận bàn, ngươi giống như rùa rút đầu, lấy cớ bế quan để trốn, không ngờ hôm nay dám ra đây, ngươi có dám quyết đấu với bổn công tử hay không?
Giọng nói của Liên Hoa công tử lanh lảnh giống y hệt như nữ nhân, hơn nữa toàn thân tỏa ra khí tức âm nhu, khi nói chuyện không nhịn còn bấm lan hoa chỉ như nữ nhân.
Khương Tư Nam nhìn Liên Hoa công tử giống như kẻ đần, nói:
- Ta quen ngươi sao? Tại sao ta phải luận bàn với ngươi, thật khó hiểu.
Nói xong, Khương Tư Nam trực tiếp vượt qua Liên Hoa công tử, hắn đi ra ngoài Thiên Xảo các.
- Giang Nam, tên chết nhát, bọn họ đều nói ngươi là khách khanh đệ nhất nhân của Cửu hoàng tử, không lẽ lại là kẻ nhát như chuột, nếu không dám ra tay, vậy thì sớm cút khỏi Đại Yến Thiên Đô cho ta, nên biết rằng tổng tuyển cử của Thần Tiên học viện không phải loại người như ngươi có thể tham dự.
Giọng nói trêu chọc của Liên Hoa công tử vọng tới từ phía sau.
- Nhân yêu thật khó hiểu.
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói một câu, hắn không quay đầu lại và rời khỏi Thiên Xảo các
- Ngươi ngươi nói cái gì? Giang Nam, ta phải giết ngươi.
Liên Hoa công tử giống như bị người ta dẫm phải đuôi, hắn lập tức nhảy lên, sắc mặt đỏ như máu và đầy dữ tợn, hắn đuổi theo Khương Tư Nam.
- Tại sao Giang công tử phải gây sự với tên điên này?
Chu Phúc Hải thở dài, ánh mắt lộ ra một tia lo lắng.
- Ngươi yên tâm đi, tiểu tử này sẽ không ăn thua thiệt đâu, hắn cố ý muốn chọc tức Liên Hoa công tử, xem ra Liên Hoa công tử sẽ nếm đau khổ.
Không biết lúc nào, Xích Lưu Yên xuất hiện bên cạnh Chu Phúc Hải, trong ánh mắt còn lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

Khương Tư Nam vừa mới ra khỏi Thiên Xảo các, hắn bị đám thị vệ và Liên Hoa công tử bao vây vào giữa.
- Liên Hoa công tử, không lẽ ngươi lại muốn ra tay ở Đại Yến Thiên Đô này hay sao? Nên biết Đại Yến Thiên Đô này cấm tư đấu đấy.
Khương Tư Nam nhìn Liên Hoa công tử, hắn lãnh đạm nói ra.
Trong ánh mắt của Liên Hoa công tử như phun ra lửa, tuy khí chất của hắn rất âm nhu, nhưng lại kiêng kỵ người ta nói hắn là nhân yêu, Khương Tư Nam trực tiếp nói ra như vậy, nội tâm của hắn sinh ra lửa giận và sát cơ ngập trời.
- Hừ, Giang Nam, Đại Yến Thiên Đô hiện nay, bốn đại Nhiếp chính Vương cũng có ý ngã về phía Thái tử điện hạ, thống lĩnh thành vệ quân cũng là người của Thái tử điện hạ, cho dù ta giết ngươi, bọn họ cũng làm như không thấy, nếu biết điều thì ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu, nói xin lỗi ta, đồng thời dâng lên chiếc nhẫn trữ vật và tất cả bảo vật, có lẽ ta còn có thể tha ngươi một mạng.
Liên Hoa công tử vênh váo đắc ý, vẻ mặt cao cao tại thượng.
Trong ánh mắt của hắn lộ ra thần sắc vô cùng tham lam, Khương Tư Nam mua hết đạo ý tinh thạch tồn lượng một tháng của Thiên Xảo các, hắn không biết tại sao Khương Tư Nam chỉ là Huyển Tiên sơ kỳ lại có tài phú khổng lồ như thế.
Đạo ý tinh thạch trên người Khương Tư Nam, chỉ sợ nếu cho Đại La Kim Tiên biết được cũng sẽ ra tay cướp đoạt, đây chính là một tài phú cực lớn, đương nhiên phải nằm trong tay của mình.
- Ta nói Liên Hoa công tử, đầu óc của của ngươi có phải bị lừa đá hay không thật ngu không ai bằng, sao ngươi lại khẳng định ngươi có thể đối phó được ta.
Khương Tư Nam dùng ánh mắt như nhìn kẻ đần nhìn hắn, làm cho Liên Hoa công tử có cảm giác phát điên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.