- Đại ca, Cấm Ma sơn mạch này khủng bố thật đấy, cầm cố pháp lực thần hồn, khó trách dù là cường giả Chí Tôn tới đây cũng phải chết không nghi ngờ, những hung thú này cũng rất cường đại!
Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng một bên thâm nhập vào sâu bên trong, một bên cảm thán nói.
Tốc độ bọn họ rất nhanh, tịnh không ẩn tàng thân hình, giống như một đạo thiểm điện vọt thẳng vào sâu trong sơn mạch.
Ven đường phát hiện đủ loại hung thú cường đại, thậm chí có con thể hình cao lớn hơn ngàn trượng, vạn trượng, khí huyết ngất trời, khiến Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng đều tâm kinh đảm chiến.
Nhưng những hung thú kia, mạnh nhất theo như Khương Tư Nam thấy cũng chẳng qua tương đương với Chí Tôn tam tai, liên tục bị uy áp trên người Khương Tư Nam chấn nhiếp, tự động tránh lui.
Đương nhiên cũng có một ít hung thú khờ dại không biết chết sống, những con thư thế đại thể đều chết trong tay Khương Tư Nam.
Thời gian một ngày trôi qua, cách phiến kết giới ánh sáng xanh trong ký ức Khương Tư Nam càng lúc càng gần, nhưng trong mắt Khương Tư Nam lại chớp qua một tia nghi hoặc.
- Kỳ quái, vì sao những hung thú càng thêm khủng bố đều tan biến hết cả?
Khương Tư Nam từng thấy qua Bạch Hổ giống như núi, thân dài vài ngàn dặm, thôn thiên phệ địa, cường đại không gì sánh bằng, chỉ riêng mỗi ánh mắt thôi đã có thể khiến người tâm thần câu tán.
Còn có yêu thụ ăn người, sơn nhạc thành tinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1465043/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.