- Đây đến cùng là bảo vật gì... Nói cho ta...
Thần thái trong mắt Dung Trường Canh nhanh chóng ảm đạm, nhưng thần sắc vẫn tràn đầy bất cam cùng tuyệt vọng, nhìn chằm chằm Khương Tư Nam nói.
- Ngươi không xứng biết!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng rồi đáp, Dung Trường Canh đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, mi tâm trực tiếp nổ tung, nguyên thần cứ thế mà bị phá diệt.
Nhưng thẳng đến lúc lìa đời hắn vẫn chết không nhắm mắt!
Khương Tư Nam thu lại Âm Dương Kiếm Hoàn, trong lòng hơi có phần cảm khái, hắn không ngờ rằng Dung Trường Canh cánh nhiên lại ẩn tàng nhiều bí mật như thế, nếu không phải mình có Âm Dương Kiếm Hoàn, chỉ sợ lần này không đối phó nổi Dung Trường Canh.
- Tư Nam, được lắm!
Khương Thái Nhất vốn còn rất lo lắng, lúc này lại mở lòng cười lớn, khen nói.
Hắn không hỏi Khương Tư Nam tiểu kiếm đen trắng kia là gì, chẳng qua hắn cũng có thể đoán được đại khái, hẳn là cơ duyên nào đó mà Khương Tư Nam giành được trong Thiên Kiếm Tiên Sơn.
- Lão tổ, may mắn không làm nhục mệnh!
Khương Tư Nam khẽ cười, cùng Khương Thái Nhất chậm rãi hạ xuống Ngọc Kinh Thành.
Nơi xa, đám người Khương Viễn Sơn, Khương Tử Thanh, Khương Vũ Điệp cùng Khương Vân Thiên đều đang tươi cười đón chào Khương Tư Nam.
Nhìn trường cảnh quen thuộc chung quanh, nhìn từng khuôn mặt thân thiết trước mặt, sống mũi Khương Tư Nam không khỏi có phần cay cay, sau đó hít sâu một hơi, lộ ra ý cười xán lạn, bước nhanh đi tới.
Lần nữa tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464974/chuong-1333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.