- Yêu Thừa tiền bối, Khổng Lan tiền bối, sao lại vội vã bỏ đi như vậy? Tiểu tử còn muốn thỉnh giáo các ngươi một phen kia mà!
Thanh âm nhàn nhạt của Khương Tư Nam vọng lại từ đằng sau, nét mặt Khổng Lan và Yêu Thừa không khỏi giật giật, tốc độ nhanh đến cực trí, cực tốc lao tới tiền phương.
Trong lòng hai người đều hận đến nghiến răng nghiến lợi, không ngờ Khương Tư Nam lại tịnh không tính toán dễ dàng bỏ qua bọn họ, mà cứ thế tắm gội trong lôi kiếp đuổi giết ngay sát sau lưng.
Đồng thời, trong lòng cả hai cũng âm thầm chấn kinh, lôi kiếp khủng bố như thế, ngay chính bọn họ đều không dám dễ dàng trí thân trong đó, thế mà Khương Tư Nam có vẻ vẫn hồn nhiên vô sự, còn có dư lực đuổi giết bọn họ.
- Khương tiểu hữu, ngươi và khuyển tử Khổng Huyền là bạn tốt, lần này ta tới không phải vì Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong người ngươi, mà muốn giúp ngươi vượt qua kiếp nạn này! Yêu Thừa lão thất phu mới đáng chết, ngươi đừng đuổi theo ta...
Khổng Lan nhanh sắp khóc, Khương Tư Nam hình như cứ nhắm chuẩn hắn, theo sát đằng sau, lôi kiếp khủng bố tứ ngược không gian sau lưng khiến da đầu Khổng Lan tê rần.
- Khương tiểu hữu, lão thất phu Khổng Lan này giảo hoạt lắm, ngươi đừng tin lời hắn, hắn chính là đứa ngụy quân tử!
Lúc này, Yêu Thừa đã thoát ra xa xa cũng bị dọa nhảy dựng, vội vàng lớn tiếng nói.
Phiến hư không này đã bị lôi kiếp vô tận bao phủ, hư không run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464950/chuong-1309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.