Chương trước
Chương sau
Tiếng kêu thảm thiết đột nhiên im bặt, nhưng trong ánh mắt mọi người đều lộ ra vẻ sợ hãi, vẻ cuồng nhiệt dần thối lui.
- Mọi người mau thúc giục Thiên Kiếm Tâm của mình!
Có người hô to, những người đang ở trên cầu vồng khẽ run rẩy, đều đột nhiên bắt đầu thúc dục Thiên Kiếm Tâm trên đỉnh đầu, Thiên Kiếm Tâm tản ra quang mang lất phất, bọn họ nhất thời đứng vững được thân hình trên cầu vồng.
Nhưng những cường giả chưa đạt tới mười viên Thiên Kiếm Tâm màu vàng vẫn kêu lên thảm thiết rơi xuống vực sâu phía dưới, hài cốt không còn.
- Chiếc cầu vồng này là thứ kiểm tra Thiên Kiếm Tâm của mọi người, người không có mười viên Thiên Kiếm Tâm màu vàng, nếu mạo muội bước lên cầu vồng chắc chắn sẽ phải chết!
Lúc này tất cả mọi người rốt cuộc đã hiểu rõ dụng ý của chiếc cầu vồng này.
Cho nên, sau khi trải qua hỗn loạn ban đầu, bọn họ đều bình tĩnh thúc dục Thiên Kiếm Tâm màu vàng, không còn gặp nguy hiểm thông qua cầu vồng tiến vào trong sương mù hỗn độn.
Còn những cường giả không có mười viên Thiên Kiếm Tâm màu vàng, trên mặt tràn đầy thần sắc không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì.
Khi đám người Khương Tư Nam đi tới đỉnh núi, chính là nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Những người có thể tiến vào cầu vồng đều đã tiến vào trong đó, còn những cường giả không đạt được điều kiện cũng không cam lòng rời đi, chuẩn bị tìm kiếm một chút cơ duyên trong Thiên Kiếm Tiên Sơn.
Khương Tư Nam thật vất vả mới bắt được một đạo sĩ mập, ép hỏi hắn tình hình trên đỉnh núi hieenj giờ.
- Chiếc cầu vồng này chính là thứ kiểm tra đo lường Thiên Kiếm Tâm sao? Xem ra khảo hạch chân chính có lẽ ở phía sau cầu vồng!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, chậm rãi nói.
- Tên mập kia vừa rồi nói năm vị tiểu tiên vương cũng tiến vào trong cầu vồng rồi, nhị ca khẳng định cũng ở bên trong, đại ca chúng ta mau vào đi, nói không chừng sắp có thể gặp được nhị ca rồi!
Tiểu hòa thượng khẩn trương nói.
- Được! Chúng ta đi!
Khương Tư Nam vận động thân hình, mười bông hoa sen trên đỉnh đầu rủ xuống quang mang màu tím, đám người Mộng Thương Sinh cũng thúc dục Thiên Kiếm Tâm màu vàng trên đỉnh đầu, xông vào trong cầu vồng.
Cầu vồng không hề dài, chung quanh sương mù hỗn độn bắt đầu khởi động, có một loại ý cảnh mờ mịt lan ra.
Đám người Khương Tư Nam an toàn đi qua cầu vồng, tiến vào một mảnh không gian kỳ lạ.
- Cái gì?
Khương Tư Nam bỗng nhiên chấn động thần sắc, hắn phát hiện đám người Mộng Thương Sinh vốn đi theo phía sau bỗng nhiên biến mất toàn bộ.
- Là Tùy Cơ truyền tống trận sao? Khảo hạch này rốt cuộc là cái gì?
Trong lòng Khương Tư Nam tràn đầy nghi ngờ, cảnh giác nhìn không gian chung quanh.
Đây là một mảnh không gian trắng xoá, chung quanh đều là sương mù, không biết ở phương nào.
- Có ai không?
Khương Tư Nam hô to một tiếng, nhưng xung quanh im ắng, căn bản không có bất kỳ đáp lại.
Đứng trong không gian xa lạ, không có bất kỳ chỉ dẫn nào, cũng không có bất kỳ gợi ý nào nói cho hắn biết, nên tiến hành khảo hạch như thế nào.
Khương Tư Nam cảnh giác đi tới phía trước trong không gian trắng xóa.
Khi hắn sắp mất kiên nhẫn, phía trước rốt cục xuất hiện một mảnh quang mang màu đen.
Xác thực mà nói, đó là một con đường nhỏ, con đường nhỏ màu đen thoạt nhìn hết sức quỷ dị, cứ như vậy đột nhiên xuất hiện trước mặt Khương Tư Nam.
Trên con đường nhỏ màu đen phảng phất như có phù văn thần bí lóe lên, giống như kiếm quang bén nhọn, giảng thuật về một loại kiếm đạo huyền ảo nào đó.
Khương Tư Nam trầm ngâm một lát, liền bước vào trong con đường nhỏ màu đen.
- Cửu U Luyện Tâm Lộ
Năm ký tự kì dị đột nhiên xuất hiện trong đầu Khương Tư Nam.
Vù vù vù!
Khi Khương Tư Nam còn chưa kịp phản ứng, chung quanh bỗng nhiên xuất hiện vô số kiếm quang rực rỡ chói mắt, chi chít bắn tới hướng Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam đang đứng trên con đường nhỏ màu đen, giống như người phàm mất đi tu vi, ngay cả bước đi một bước cũng hết sức khó khăn.
- Đây là ảo cảnh sao?
Ánh mắt Khương Tư Nam lộ ra vẻ chấn động, nhưng hắn căn bản không có biện pháp tránh né, trong nháy mắt cả người hắn đã bị đâm thành một con nhím.
Đau!
Cảm giác đau đớn tràn ngập toàn thân.
Khương Tư Nam cảm giác được Nguyên Thần của mình phảng phất như cũng bị cắt rách, bị vô số kiếm quang xỏ xuyên qua, loại đau đớn kịch liệt này khiến cho hắn không nhịn được thấp giọng kêu lên.
Nhưng giờ phút này, Khương Tư Nam rõ ràng cảm giác được, tinh thần của hắn thanh tĩnh chưa từng có, hơn nữa cảm giác cả người bị khuếch đại trăm ngàn lần, một cách tự nhiên, những thống khổ kia cũng lớn hơn trăm ngàn lần.
- Đây chính là khảo hạch sao? Khương Tư Nam ta từng trải qua thống khổ lôi đình tôi thể, chút thống khổ này có là gì?
Khương Tư Nam chậm rãi nói, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng kiên nghị, cất bước đi về phía trước.
Ầm!
Khi Khương Tư Nam đang khó khăn đi về phía trước, con đường nhỏ màu đen bỗng nhiên bắt đầu vang lên tiếng sấm sét vang dội, cảnh tượng chung quanh lại một lần nữa biến hóa.
Ầm!
Lôi đình vô tận ngang trời mà đến, giống như lôi long rừng rực, giờ khắc này cả người Khương Tư Nam phảng phất như tiến vào trong lôi hải, những tia chớp rừng rực kia chui vào trong lục phủ ngũ tạng của hắn.
Huyết quang thoáng hiện!
Lôi điện theo kiếm quang cắm đầy trên người Khương Tư Nam mà vào, nhất thời khiến cho loại cảm giác đau đớn này lại lớn hơn trăm lần!
Khương Tư Nam cảm giác được ánh mắt tối sầm, tựa hồ đã đạt đến cực hạn chịu đựng của hắn, thiếu chút nữa làm cho hắn ngất đi.
Nhưng trong lòng Khương Tư Nam vẫn có một ý bất khuất, hắn tin tưởng mọi thứ chung quanh chỉ là ảo cảnh, cho nên hắn vẫn nện bước kiên định, khó khăn tiêu sái đi tới phía trước.
Ầm!
Hỏa diễm vô tận vọt lên cao, từng sợi khí tức ẩn chứa bạo ngược, những hỏa diễm này cũng là thiên địa chân hỏa, trong đó thậm chí có hỏa linh toát ra, Khương Tư Nam bước tới một bước, trong nháy mắt ngửi thấy có mùi thịt nướng khét.
Cả người hắn bắt đầu bị thiêu đốt.
Khương Tư Nam có thể thấy rõ, tứ chi, tạng phủ của mình cũng bắt đầu ở trước mặt của mình thiêu đốt, sau đó hóa thành hư vô.
- Cửu U Luyện Tâm Lộ chó má gì chứ? Làm ra ảo cảnh thống khổ như vậy, chẳng lẻ chính là để cho ta trải qua thống khổ này sao? Nếu như ngươi cho rằng đau đớn có thể đánh bại ta, vậy ngươi thật sự sai lầm rồi!
Khương Tư Nam cười lạnh, hướng về phía hư không trống rỗng hô to một tiếng, tiếp tục cất bước đi tới phía trước.
Ùng ùng!
Quanh người Khương Tư Nam có nước biển màu đen mãnh liệt mênh mông, giống như muốn ăn mòn cả người hắn, có hỏa diễm mênh mông rừng rực, loại cảm giác nóng rực này có lẽ khiến cả đời hắn cũng khó quên.
Trên con đường nhỏ màu đen có núi đao biển kiếm, có cửu u tuyệt địa, có luyện ngục lôi đình, có gió mạnh tàn sát bừa bãi...
Một đường đi tới, Khương Tư Nam cũng không biết mình đã chết đi bao nhiêu lần.
Nhưng mỗi một lần bị hành hạ chết đi, sau đó lại sống lại, cứ như vậy vòng đi vòng lại hành hạ.
Nếu như không phải trong lòng Khương Tư Nam từ đầu đến cuối giữ vững ý chí bất khuất, chỉ sợ hắn sớm đã bỏ mạng trong Cửu U Luyện Tâm Lộ này rồi!
Cũng không biết đi bao lâu, chết bao nhiêu lần, khi cước bộ Khương Tư Nam bước lên vùng đất tia sáng, tất cả mọi thứ chung quanh đều biến mất, Cửu U Luyện Tâm Lộ an toàn thông qua!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.