Chương trước
Chương sau
Trong lòng Khương Tư Nam có một loại vui sướng nhàn nhạt, Hoàng giả tu luyện Pháp Tắc Chi Lực, chỉ cần Pháp Tắc Chi Lực viên mãn, tu vi tự nhiên cũng viên mãn, cho nên pháp lực chỉ là phụ, pháp tắc mới là căn bản.
Khi Khương Tư Nam mở hai mắt ra, là hắn biết rồi, tu vi của mình đã đạt đến Hoàng Thiên Cảnh viên mãn, cả người lưu ly bất nhiễm, từ cổ chí kim tồn tại mà bất hủ.
Rốt cục, đã đụng chạm đến biên giới Chí Tôn!
Khương Tư Nam ở trong hư không đứng lên, sau đầu ẩn ẩn có một đoàn kim sắc, để cho hắn vạn pháp bất xâm, chung quanh tất cả hư không loạn lưu đều tự động tránh lui.
Hắn tóc đen bay múa, mặt như quan ngọc, mục như lãng tinh, khóe miệng chứa đựng dáng tươi cười nhàn nhạt, cả người có một loại không linh mà siêu nhiên cảm giác, cuối cùng, hắn về phía Khoa Phụ Trọng Mưu cúi người hành lễ.
- Đa tạ tiền bối ban thưởng!
Khương Tư Nam biết rõ, một giọt tâm huyết kia của Khoa Phụ Trọng Mưu, để cho hắn kinh nghiệm Luân Hồi vô tận, tìm hiểu thiên địa diễn biến, ở trong thời gian trường hà tung hoành, hiểu rõ Thiên Đạo Bản Nguyên, khiến cho Thời Gian chi lực lập tức viên mãn.
Đây cơ hồ đã giảm bớt đi vài chục năm tu luyện của hắn!
Hơn nữa, Khương Tư Nam còn cảm giác được, giọt huyết kia đã dung nhập đến trong lồng ngực hắn, để cho xương cốt kia xảy ra biến hóa kỳ diệu, hơn nữa ẩn ẩn bắt đến một tia Bản Nguyên Bảo thuật ảo diệu của Khoa Phụ Thần tộc, nhưng lại không biết tung tích.
- Ta và ngươi vốn là đồng nguyên, chúng sinh thế gian này, ai biết rõ chúng ta cô độc...
Khoa Phụ Trọng Mưu nhìn hư không, ánh mắt vô cùng thâm thúy, như lầm bầm lầu bầu, lại như cảm khái nói.
- Ta biết rõ ngươi có rất nhiều nghi vấn, nhưng ta lại không thể nói cho ngươi biết! Mau chóng lớn lên, trưởng thành đến độ cao đầy đủ, đến lúc đó ngươi sẽ biết!
Khương Tư Nam im lặng, tuy trong nội tâm nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi.
- Ta phải đi! Ngươi... Còn cần càng thêm cố gắng, chớ phụ một thân huyết mạch này!
Khoa Phụ Trọng Mưu cuối cùng hơi có thâm ý nhìn Khương Tư Nam, sau đó tiêu sái đi vào hư không loạn lưu.
Một bước ngàn vạn trượng, Hỗn Độn sương mù tràn ngập, hắn tựa như một thần nhạc, hoành đẩy nhật nguyệt tinh thần, bước chân trầm ổn mà kiên định, hơn nữa để cho Khương Tư Nam khiếp sợ chính là, Khoa Phụ Trọng Mưu càng ngày càng cao, vạn trượng... Mười vạn trượng... Trăm vạn trượng...
Đến cuối cùng, Khoa Phụ Trọng Mưu quả thực cùng phiến thiên địa này hòa hợp chung một chỗ, nhưng cùng lúc đó, lập tức biến mất sạch sẽ!
- Khoa Phụ Thần tộc...
Khương Tư Nam im lặng, nhìn về phía Khoa Phụ Trọng Mưu đi xa thi lễ thật sâu.
- Sương mù của thế giới này, thật đúng là càng ngày càng nhiều a... Thấy không rõ lắm... Rất nhiều chuyện đều thấy không rõ lắm...
Khương Tư Nam lắc đầu, cười khổ một tiếng nói.
Nhưng tính cách của hắn cũng rộng rãi, sự tình nghĩ mãi mà không rõ dứt khoát liền không thèm nghĩ nữa, chỉ cần mình không ngừng cường đại, một ngày nào đó, mình có thể nhìn rõ ràng mọi chuyện, tìm đến tất cả đáp án.
Lúc này đây, Khoa Phụ Trọng Mưu thật đúng là cho mình một phần đại lễ!
Trong nội tâm Khương Tư Nam cảm thán, hơn nữa, hắn cảm giác được bởi vì bảy đại Bản Nguyên pháp tắc bị hắn tìm hiểu viên mãn, bảy đại bí thuật còn lại của Cửu Thiên bí thuật, vậy mà cũng bị hắn tìm được căn bản, bắt đầu tìm hiểu ảo diệu bên trong.
Chân Linh vô tận cộng đồng tham diễn, hiệu suất tìm hiểu của Khương Tư Nam đâu chỉ tăng lên hơn vạn lần?
Trong nội tâm Khương Tư Nam ẩn ẩn có chỗ chờ mong, chờ Cửu Thiên bí thuật của mình tìm hiểu viên mãn, đến lúc đó dung hợp Lục Như Thương Long Quyết, mình liền có thể có được Tổ Long Bảo thuật không sứt mẻ!
Đây chính là Tổ Long Bảo thuật, là Thái Cổ Tổ Long hoành đẩy cửu thiên thập địa vô địch thủ lưu lại, ở trong Thượng Cổ Bảo thuật được xưng một trong thập đại Chí Tôn Bảo thuật!
Hơn nữa, Tổ Long Bảo thuật chính là sát phạt chi thuật đứng đầu Chư Thiên!
Thấy được Bạch Hổ Bảo thuật, Chu Tước Bảo thuật không trọn vẹn bạo phát ra lực lượng khủng bố, Khương Tư Nam liền đối với Tổ Long Bảo thuật không sứt mẻ này càng hỏa nóng lên.
- Hôm nay, bởi vì tin tức Khoa Phụ Trọng Mưu thoát khốn, chỉ sợ toàn bộ Nam Yêu Châu đều không an ổn rồi, cũng không biết Hoàng Nhi ở nơi nào...
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia lo lắng.
Hắn đến Nam Yêu Châu tìm kiếm Hoàng Thiên Y, nhưng chẳng có mục đích tìm kiếm, thủy chung không phải biện pháp.
- Có lẽ, thật sự phải đi Huyền Không Sơn một chuyến rồi!
Trong nội tâm Khương Tư Nam hơi động, nhớ tới Khổng Tước Lệnh trong tay mình.
Huyền Không Sơn Thiếu chủ Khổng Huyền, có lẽ từ chỗ của hắn có lẽ có thể thăm dò được Hoàng Nhi hạ lạc.
Oanh!
Khương Tư Nam đứng ở trong hư không loạn lưu, oanh ra một quyền, quyền cương mênh mông vô tận, lập tức xuất hiện hư không thông đạo thông hướng Thái Sơ Đại Thế Giới, hắn cất bước đi vào.
- Ở đây... Lại còn ở Thần Cấm Chi Địa?
Khương Tư Nam xuất hiện ở Thái Sơ Đại Thế Giới, ánh mắt lóe lên, thấy được chung quanh mảng lớn mảng lớn cát vàng, ở đây vậy mà vẫn là Thần Cấm Chi Địa.
Hắn chỉ là Hoàng giả, không có đạt tới Chí Tôn, thần hồn không cách nào dung vào thiên địa, tự nhiên cũng không cách nào xác định mình từ trong hư không loạn lưu đi ra sẽ ở phương nào.
Nhưng để cho Khương Tư Nam phiền muộn chính là, mình vậy mà không may mắn như vậy, lại về đến Thần Cấm Chi Địa.
Phải biết rằng, hôm nay Thần Cấm Chi Địa chỉ sợ đã trở thành địa phương các Yêu Tôn chú mục, coi như Khoa Phụ Trọng Mưu đã đi ra, chỉ sợ còn có đại lượng cường giả Yêu Tôn bồi hồi ở đây.
Nhất là nơi này cách Tử Lân tộc rất gần, đám lão gia hỏa Tử Lân tộc kia, đối với Lôi Đế Tiên Kinh trên người mình là cực kỳ ngấp nghé.
Nhất định phải nhanh chóng ly khai!
Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, quyết định thật nhanh, lập tức phóng người lên, bay về phía xa.
Hắn dùng Già Thiên Bí Thuật che lấp thân hình của mình, bay về phía nam.
Dựa theo địa đồ hắn lấy được ghi lại, Huyền Không Sơn Thánh Địa, ngay ở trung tâm Nam Yêu Châu, ở phía nam Thần Cấm Chi Địa.
Khương Tư Nam một đường che dấu thân ảnh, trên đường cảm thấy khí tức rất cường đại, nhanh như điện chớp lao về phía Thần Cấm Chi Địa, tất cả đều là cường giả của Nam Yêu Châu, nhao nhao lao phong.
Khương Tư Nam liên tiếp bay ba ngày, đi ra Thần Cấm Chi Địa, đi tới một sơn mạch mênh mông.
Nam Yêu Châu nhiều sơn mạch, thiếu bình nguyên, đại bộ phận đều là sơn mạch, đầm lầy, hồ nước ẩm ướt, phảng phất như địa vực từ thời kì Thượng Cổ Mãng Hoang còn sót lại, sinh trưởng vô số cường giả Yêu tộc.
Cho nên, ở trong Nam Yêu Châu, cơ hồ không có Nhân tộc tồn tại, chỉ có một chút đệ tử tiên môn cường đại, ngẫu nhiên sẽ tới chỗ này thí luyện, nhưng đại bộ phận đều là địa bàn Yêu tộc.
Khương Tư Nam rơi xuống trên một ngọn núi, căn cứ địa đồ trên người hắn ghi lại, nơi này cách Địa Giới của Huyền Không Sơn cũng không tính xa, dùng tốc độ của Khương Tư Nam, không cần nửa tháng là có thể đuổi tới.
Đây đối với Nam Yêu Châu đại lục mênh mông vô tận mà nói, đã là khoảng cách rất ngắn rồi.
- Khương Tư Nam, quả nhiên là ngươi!
Vừa lúc đó, một thanh âm trêu tức bỗng nhiên vang lên, để cho sắc mặt của Khương Tư Nam hơi đổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.