Chương trước
Chương sau
Vừa bắt đầu như một điểm tinh quang, thời gian dần qua như tinh thần, cuối cùng kịch liệt bành trướng, như một vòng Đại Nhật huy hoàng, phóng ra hào quang vô tận.
Trong thiên địa như ban ngày, phảng phất như thời gian dừng lại, có một loại khí tức thần bí phát ra, để cho Khương Tư Nam cũng cảm giác được có chút sởn hết cả gai ốc.
Oanh!
Khương Tư Nam thấy được, đó là xương cốt trước ngực Khoa Phụ Trọng Mưu, phù văn vô tận phát sáng lên, phảng phất như kéo cả phiến thiên địa đang run rẩy cùng chuyển động.
- A...
Một mảnh tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Khương Tư Nam phát hiện, những Chí Tôn ở vào giữa bạch quang kia, tóc vậy mà bắt đầu biến trắng.
Da thịt trên mặt đã mất đi sáng bóng, khắp nơi đều là nếp nhăn, thân hình còng xuống, phảng phất như trong nháy mắt thời gian đi qua trăm ngàn năm, trên người của bọn hắn đều dâng lên dáng vẻ già nua.
Ầm ầm!
Chỉ một quyền ngang trời mà đến, ẩn chứa khí tức vô tận, Khương Tư Nam thấy được ánh mắt của Khoa Phụ Trọng Mưu lạnh như băng, cùng với toàn thân phát ra ý vị vô địch.
Có mấy vị cường giả Chí Tôn, lập tức ở dưới một quyền này bạo toái, ngay cả Nguyên Thần cũng hóa thành hư vô, mà những cường giả Chí Tôn ở bên ngoài, cũng đều bị chấn bay, không ngừng ho ra máu.
Oanh!
Một quyền này quét ngang ra, Bạch Hổ Pháp Tướng tan vỡ, Tiên Kiếm trong tay Chu Tước Pháp vương ông ông chiến minh, phảng phất như nhận lấy tổn thương khó có thể phai mờ, cả người Chu Tước Pháp vương cũng lập tức quẳng ra.
- Cái này... là Bảo thuật nguyên vẹn trên Bản Nguyên chi cốt sao?
Giờ khắc này, ngay cả Khương Tư Nam cũng triệt để bị chấn kinh rồi.
Loại Bảo thuật này, lại có thể điều động thời gian chi lực thần bí nhất Chư Thiên, vật đổi sao dời, người và vật không còn, lập tức trăm ngàn năm mà qua, để cho những Chí Tôn này sa vào trạng thái khí huyết khô cạn, dáng vẻ già nua nặng nề, rồi sau đó một quyền đuổi giết.
Khống chế thời gian chi lực, loại Bảo thuật này, quả nhiên là vô cùng khủng bố!
Trên hư không, Khoa Phụ Trọng Mưu thân như núi, mục như thần dương, cả người như một Chiến Thần hoành đẩy Cửu Trọng Thiên, Chư Thiên không ai có thể ngăn, giờ phút này không còn có bất luận kẻ nào có thể ngăn cản hắn, hắn một tay chộp về phía Cửu Thần Thôn Thiên Liên.
Oanh!
Cửu Thần Thôn Thiên Liên ở trong hư không ông ông xoay tròn, hào quang sáng chói, tản ra quang mang cửu sắc, chín viên xương cốt như lưu ly, óng ánh sáng long lanh, phù văn vô tận từ trong đó phát ra.
Xương cốt trước ngực Khoa Phụ Trọng Mưu cũng phát sáng lên, phù văn lập loè, hóa thành vòng xoáy, Cửu Thần Thôn Thiên Liên có một mảnh hào quang dũng mãnh vào trước ngực Khoa Phụ Trọng Mưu.
Ông!
Khương Tư Nam cảm giác được, khí tức trên thân Khoa Phụ Trọng Mưu đang cấp tốc tăng cường, mà Cửu Thần Thôn Thiên Liên thì trở nên càng ngày càng mờ nhạt, phảng phất như trong đó chất chứa tinh hoa đều bị Khoa Phụ Trọng Mưu hấp thu.
- Muốn chết!
Bạch Hổ Pháp vương thấy một màn như vậy, vừa sợ vừa giận, rống lớn một tiếng, lập tức vọt về phía Khoa Phụ Trọng Mưu.
- Ân?
Thần sắc của Khoa Phụ Trọng Mưu bỗng nhiên đại biến, Cửu Thần Thôn Thiên Liên trong tay hắn run rẩy kịch liệt, từ trong đó hiện lên Tiên quang vô tận, phảng phất như có một tồn tại cực kì khủng bố muốn từ trong đó lao ra.
Oanh!
Khoa Phụ Trọng Mưu quyết định thật nhanh, trực tiếp ném Cửu Thần Thôn Thiên Liên về phía Bạch Hổ Pháp vương, sau đó trong tay có một đạo thần hồng xoáy lên Khương Tư Nam, lập tức xé rách hư không trước mắt, biến mất khỏi nơi này.
Chỉ để lại một đám cường giả Chí Tôn trợn mắt há hốc mồm, cùng với Bạch Hổ Pháp vương táo bạo không thôi.
Chu Tước Pháp vương nhìn về phía Khương Tư Nam ly khai, trong con ngươi như tinh thần, bỗng nhiên có một tia mờ mịt lóe lên rồi biến mất, lập tức lại trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Ầm ầm!
Cửu Thần Thôn Thiên Liên kịch liệt xoay tròn, Tiên quang vô tận từ trong đó thoáng hiện, phảng phất như có một đạo Không Gian Chi Môn bị mở ra, hiện ra một thân ảnh thần bí.
Thân ảnh kia bao phủ ở trong hào quang vô tận, thấy không rõ khuôn mặt, đôi mắt lại vô cùng lạnh lùng, phảng phất như Chư Thiên vạn giới cũng không ở trong lòng của hắn, có một loại khí chất mờ ảo mà thần bí.
Trên đỉnh đầu hắn phảng phất như có Chư Thiên tinh thần xoay chuyển, quanh thân có dị tượng thần bí lập loè, vừa xuất hiện, khuôn mặt của Bạch Hổ Pháp vương cùng Chu Tước Pháp vương lập tức trở nên cung kính, trùng trùng điệp điệp quỳ lạy xuống.
- Tham kiến chủ thượng!
Các cường giả Chí Tôn, cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng kia, cũng đều nhịn không được muốn quỳ xuống, trong nội tâm như nhấc lên cơn sóng gió động trời.
Cái này là chủ thượng thần bí của Tiên Đế Minh sao? Thậm chí có lực lượng khủng bố như thế!
Nhưng đạo thân ảnh thần bí kia căn bản không có xem bọn hắn, mà khẽ chau mày, thản nhiên nói:
- Chạy rất nhanh nha! Truyền lệnh xuống, phát hiện tin tức Khoa Phụ Thần tộc, lập tức báo cáo ta!
- Vâng!
Bạch Hổ Pháp vương cùng Chu Tước Pháp vương đều quỳ rạp trên đất, cung kính nói.
Ông!
Cửu Thần Thôn Thiên Liên ông ông chuyển động, lập tức liền rơi vào trong lòng bàn tay thân ảnh thần bí kia, sau đó từng mảnh Tiên quang rơi vãi, biến mất ở trong hư không.
- May mắn chủ thượng không có trách tội!
Bạch Hổ Pháp vương đứng lên, có chút nghĩ mà sợ xoa xoa mồ hôi lạnh trên mặt.
Vừa lúc đó, trong tay Bạch Hổ Pháp vương lóe lên hào quang, Thiên Khôi, Thiên Cơ cùng Thiên Cương xuất hiện ở trong hư không, vừa nhìn thấy Bạch Hổ Pháp vương cùng Chu Tước Pháp vương, lập tức đều cung kính thi lễ.
- Chủ thượng pháp dụ, toàn lực truy tung Khoa Phụ Thần tộc hạ lạc!
Bạch Hổ Pháp vương ở trước mặt Tam đại Tinh Tướng, lại biến thành hình tượng uy nghiêm, thanh âm ầm ầm như sấm.
Không có chờ Tam đại Tinh Tướng đáp lời, Bạch Hổ Pháp vương liền nhìn về phía Tử Tuấn cùng Kim Dung, thản nhiên nói:
- Các ngươi cũng đồng dạng, nếu tìm được Khoa Phụ Thần tộc hạ lạc, Tiên Đế Minh ta đều có Tiên Khí thần thông ban thưởng.
Giờ phút này, các cường giả Yêu Tôn lại há có thể không biết Tiên Đế Minh khủng bố, mỗi một cái đều cung kính gật đầu đáp ứng.
Những Yêu Tôn này, đều là Yêu tộc ở phụ cận Thần Cấm Chi Địa, ngoại trừ Tử Lân tộc cùng Kim Lang tộc thực lực còn có thể, mặt khác đều là tán tu, không chỉ nói Tiên Khí, ngay cả thần thông lợi hại cũng không có bao nhiêu.
Giờ phút này, nghe được Tiên Đế Minh hứa hẹn, cả đám đều có chút kích động.
Chỉ có trên mặt Tử Lân tộc Tộc trưởng Tử Tuấn tràn đầy thần sắc không cam lòng, lúc này đây không chỉ ngàn năm trù tính thất bại, ngay cả Tử Quang Vân Anh cuối cùng cũng bị Khoa Phụ Trọng Mưu mang đi, mắt thấy cơ hội để Tử Lân tộc quật khởi biến mất, trong lòng của hắn cực kỳ không cam lòng.
Nhưng trong nội tâm Tử Tuấn bỗng nhiên khẽ động, hắn phát hiện, mọi người giống như đều không để ý đến một tin tức.
Chính là Khoa Phụ Trọng Mưu ở trước khi rời đi, mang theo Khương Tư Nam!
Khương Tư Nam cùng Khoa Phụ Trọng Mưu tầm đó chẳng lẽ có quan hệ gì sao? Khoa Phụ Trọng Mưu rất khó tìm, nhưng nếu tìm được Khương Tư Nam, đến lúc đó chẳng những có thể đạt được Lôi Đế Tiên Kinh, thậm chí còn có thể tìm được tung tích của Khoa Phụ Trọng Mưu!
Hơn nữa, Khương Tư Nam giống như cùng Tử Lân tộc Thánh Nữ Tử Mặc Nhiên có quan hệ gì!
Nghĩ tới đây, trong nội tâm Tử Tuấn lại dấy lên hi vọng.
- Lúc này đây, ai cũng đừng muốn ngăn trở ta!
Trong nội tâm Tử Tuấn thầm suy nghĩ, khuôn mặt trở nên có chút dữ tợn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.