- Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, chẳng lẽ Tổ Long cung cung chủ vị này trọng yếu như vậy sao?
Ngao Trác kịch liệt ho khan một hồi, sau đó cười lạnh nói:
- Không cần giả mù sa mưa, Tổ Long cung cung chủ vị này, vốn là ta nên được, ta chỉ là lấy đồ đạc nguyên bản thuộc về ta mà thôi! Nhưng hôm nay thua ở trong tay ngươi, ta cũng không thể nói gì hơn, chỉ cầu chết thống khoái!
Ngao Trác cũng coi như lưu manh, giờ phút này lạnh lùng nhìn Long Hoàng, một lòng muốn chết.
Loong coong!
Tổ Long kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang rực rỡ tươi đẹp, chỉ vào Ngao Trác, mũi kiếm phụt lên phong mang, tựa như một Chân Long trôi nổi ở trong hư không, phảng phất như chỉ cần Long Hoàng vừa động thủ, Ngao Trác sẽ chết ở trong tay của hắn.
Ngao Trác nhắm mắt lại.
- Ca ca...
Ngao Hinh Nhi nhịn không được kêu một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia phức tạp, tuy trong lòng của nàng cũng rất hận Ngao Trác, nhưng giờ phút này chứng kiến ca ca của mình thật sự muốn giết đối phương, nội tâm của hắn lại vô cùng phức tạp.
Ngao Hinh Nhi chợt nhớ tới lúc mình rất bé, thúc phụ mang theo mình tiến về thành trì nhân loại mua những món ăn ngon kia, còn có vẻ mặt tươi cười ôn hòa, đó là thời gian làm cho nàng vui vẻ nhất, một mực nhớ cho tới bây giờ.
Trong ánh mắt Long Hoàng cũng có một tia giãy dụa, Tổ Long kiếm trong tay hơi run rẩy, trong lúc nhất thời cũng có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464848/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.