Ngao Trác hơi có thâm ý nhìn thoáng qua Ngao Hinh Nhi, đám người Quy thừa tướng, cũng không nói lời nào, mà từ trong hư không rơi xuống, đi về phía Lôi Anh.
- Lôi Anh huynh, nhiều ngày không thấy, phong thái như trước a! Lần này không có từ xa tiếp đón, khuyển tử lại có nhiều mạo phạm, kính xin Lôi Anh huynh thứ lỗi!
Ngao Trác mang trên mặt dáng tươi cười, cực kỳ thân thiết nói, phảng phất như gặp bằng hữu cũ nhiều năm không thấy, cùng hình tượng uy nghiêm vừa rồi tưởng như hai người.
- Ngao Trác huynh khách khí! Đều là tiểu bối ở giữa luận bàn, khí phách chi tranh, không có gì mạo phạm không mạo phạm! Ngược lại là chúng ta không mời mà tới, còn xin Ngao Trác huynh đừng trách mới được!
Lôi Anh cũng cười tủm tỉm nói.
- Lôi Anh huynh nói gì chứ, Hinh Nhi sớm muộn gì cũng phải gả tới Thần Tiêu Cung, sớm một ngày muộn một ngày cũng không có quan hệ gì!
Ngao Trác cười nhạt một tiếng nói.
Tuy hắn một mực bế quan, nhưng sự tình Hắc Thủy Lôi Thần đại náo Thần Tiêu Cung, đã có người nói cho hắn biết, hắn tự nhiên biết rõ vì sao Lôi Anh lại tới đây.
Nhưng hắn và Thần Tiêu Cung vốn là quan hệ hợp tác, thậm chí hắn ước gì Ngao Hinh Nhi sớm ngày gả đi, như vậy chờ Lôi Càn Khôn khống chế Cửu Thiên Lôi Thần kiếm, là có thể trợ giúp hắn phá vỡ Tổ Long Thiên Bích, đạt được đồ vật trong đó.
Ngày hôm nay, hắn đã đợi quá lâu rồi.
Ánh mắt Ngao Hinh Nhi buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464838/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.