Chương trước
Chương sau
Hóa Long Trì là trọng địa của Long tộc, quan hệ đến huyết mạch Long tộc truyền thừa, bên trong không chỉ có có lịch đại tổ tiên Long tộc lưu lại máu huyết, càng có bài vị tổ tiên Long tộc, người bình thường rất khó tiến vào.
Cũng chỉ có Hoàng tộc thân có huyết mạch ngũ trảo, hoặc lợi dụng Tiên Khí trấn tộc mới có thể tiến nhập.
Theo đạo lý mà nói, Ngao Hinh Nhi tiến vào Hóa Long Trì có lẽ không có vấn đề gì, huống chi trong nội tâm Sư Nguyên Soái cùng Báo Nguyên Soái đối với Ngao Hinh Nhi cũng có chút áy náy.
- Được rồi! Hinh Nhi công chúa có thể đi Hóa Long Trì một lần, nhưng chúng ta nhất định phải đi theo!
Cuối cùng, Sư Nguyên Soái nhẹ gật đầu, xem như đồng ý.
Mà trong lòng Quy thừa tướng cũng thở dài một hơi, hắn sợ nhất đúng là Sư Nguyên Soái cùng Báo Nguyên Soái là cái bảo thủ, nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của Ngao Trác, hiện tại xem ra hai người bọn họ còn niệm chút tình cũ.
Như vậy đương nhiên tốt nhất, chỉ cần Ngao Hinh Nhi có thể tiến vào Hóa Long Trì, kế hoạch của bọn hắn cũng tính hoàn thành một nửa.
Sư Nguyên Soái cùng Báo Nguyên Soái dẫn đường, mọi người chung một chỗ đi về phía ở chỗ sâu trong Tổ Long cung.
Càng đi vào chỗ sâu trong, bên trong cường giả càng nhiều, hơn nữa thủ vệ cũng càng sâm nghiêm, trong hư không gợn sóng nhộn nhạo, trong từng vòng văn lạc, tản ra khí tức khủng bố, những cái kia đều là cấm chế cường đại, nếu không có thủ quyết tương ứng, mạo muội nhảy vào, coi như là cường giả Chí Tôn cũng chiếm không được chỗ tốt.
Cuối cùng, mọi người đi tới một sơn cốc hình rồng.
Chung quanh sơn cốc này bị một mảnh sơn mạch bao vây, tựa như Chân Long, trông rất sống động, hơn nữa tản ra Long uy cực kỳ cường đại.
Trong sơn cốc mọc kỳ hoa dị thảo đặc biệt, cổ thụ che trời, trên mặt đất rơi đầy lá khô dày đặc, gốc cây vờn quanh, phong cách cổ dạt dào, thoạt nhìn như là thật lâu cũng không có người đến qua.
Ở trong sơn cốc, có một tế đàn hình tròn, cao chín trượng, toàn thân hiện lên huyết sắc, tản ra vầng sáng nhàn nhạt, phía trên khắc lấy đường vân huyền ảo, chung quanh có bốn cây cột, phía trên điêu khắc lấy bốn Chân Long, trông rất sống động, nhất là con mắt, cực kỳ linh động, phảng phất như sống lại.
Vừa tiến vào sơn cốc này, khuôn mặt của Quy thừa tướng liền trở nên ngưng trọng, tuy sơn cốc này nhìn như rất bình thường, nhưng là trọng địa của Long tộc, cho nên âm thầm không biết ẩn giấu bao nhiêu trưởng lão Long tộc.
Nếu có người dám giương oai ở trong sơn cốc này, chỉ sợ lập tức sẽ bị đuổi giết thành cặn bã.
- Công chúa, Hóa Long Trì chỉ có thể một mình ngài đi vào, chúng ta ở chỗ này thủ hộ!
Sư Nguyên Soái nhìn Ngao Hinh Nhi cung kính nói.
Quy thừa tướng cũng khẽ mĩm cười nói:
- Yên tâm đi, quy củ ta biết rõ, ngoại trừ công chúa không có khả năng có những người khác tiến vào Hóa Long Trì!
Quy thừa tướng nhìn về phía Ngao Phong và Ngao Vũ đưa mắt liếc ra ý, bọn họ đều đứng ở dưới tế đàn, nhìn Ngao Hinh Nhi đi lên tế đàn.
Thần sắc của Ngao Hinh Nhi không thay đổi, nhưng trong lòng thì bang bang nhảy loạn, nàng biết rõ trên người mình cất giấu cái gì, nàng cũng biết mình tiến vào Hóa Long Trì ý vị như thế nào, cho nên tuy cước bộ của nàng rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng hận không thể lập tức tiến vào Hóa Long Trì.
Tòa tế đàn này là môn hộ của Hóa Long Trì, phương pháp tiến vào Hóa Long Trì chỉ có hai loại, hoặc là dùng huyết mạch ngũ trảo Hoàng tộc đến kích hoạt, hoặc là dùng bốn kiện Tiên Khí trấn tộc mở ra.
Trong ánh mắt Quy thừa tướng cũng hiện lên một tia chờ mong cùng vẻ kích động, chỉ cần Ngao Hinh Nhi đi vào Hóa Long Trì, đến lúc đó tình thế của Tổ Long cung liền triệt để phát sinh biến hóa.
Nhưng ngay thời điểm Ngao Hinh Nhi sắp leo lên tế đàn, bỗng nhiên một thanh âm chói tai truyền đến.
- Các ngươi đây là muốn làm gì?
Trên không sơn cốc, một chiến xa ngang trời mà đến, Ngao Vân lười nhác ngồi ở trên chiến xa, hắn chứng kiến Ngao Hinh Nhi, ánh mắt sáng ngời, nhưng chứng kiến đám người Quy thừa tướng chung quanh, thần sắc lập tức có chút âm trầm xuống.
- Ngao Vân?
Ánh mắt của Quy thừa tướng lóe lên, trong nội tâm hơi trầm xuống, ngay cả khuôn mặt của Sư Nguyên Soái cùng Báo Nguyên Soái cũng trở nên khó coi.
Ngao Trác phân phó hai người bọn họ trông coi Ngao Hinh Nhi, không cho nàng ly khai Tử Hà Các nửa bước, nhưng bọn hắn lại đồng ý Ngao Hinh Nhi tiến vào Hóa Long Trì, đã xem như cãi lời Ngao Trác.
Vừa nghĩ tới thủ đoạn tàn nhẫn của Ngao Trác, coi như là hai người bọn họ đã tu luyện đến Chí Tôn cảnh, vẫn nhịn không được da đầu run lên, trong nội tâm sợ hãi.
- ... Bái kiến thiếu cung chủ!
Sư Nguyên Soái cùng Báo Nguyên Soái đều cung kính thi lễ một cái, đầu thấp xuống dưới.
- Các ngươi có thể nói cho ta biết đây là có chuyện gì sao?
Ngao Vân nhàn nhạt liếc nhìn hai người bọn họ, trong ánh mắt ẩn chứa một tia trêu tức.
- Khởi bẩm thiếu cung chủ, bởi vì tiểu công chúa sắp quan hệ thông gia với Thần Tiêu cung, cho nên tiểu công chúa muốn đi vào Hóa Long Trì tế bái thoáng một phát, chúng ta cho rằng điều này cũng không có gì không ổn, cho nên mới đồng ý tiểu công chúa tiến vào Hóa Long Trì!
Sư Nguyên Soái nói, trên mặt có một tia tâm thần bất định.
- Không có gì không ổn? Hắc hắc, muốn tế bái tổ tiên, vì sao không đi Tổ Linh điện, vì sao hết lần này tới lần khác phải đi Hóa Long Trì?
Ngao Vân từ trên chiến xa đi xuống, mặt không biểu tình nói, hắn nhìn Ngao Hinh Nhi, trong ánh mắt lộ ra một tia mê say.
- Hinh Nhi muội muội, cái Lôi Chấn rắm chó gì kia làm sao có thể xứng với ngươi? Toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới chỉ có ta, mới có thể xứng với ngươi! Ngươi yên tâm, nếu tiểu tử kia chạy đến, ta nhất định để hắn chịu không nổi!
Ngao Vân đi đến trước mặt Ngao Hinh Nhi, trong ánh mắt có một tia nóng rực nói.
Giờ phút này trong lòng Ngao Hinh Nhi cũng cực kỳ sốt ruột, nếu Ngao Vân thật sự ngăn cản nàng tiến vào Hóa Long Trì, vậy tất cả kế hoạch liền thất bại trong gang tấc.
Như lúc trước, Ngao Hinh Nhi khẳng định đối với Ngao Vân sắc mặt không chút thay đổi, thậm chí đối xử lạnh nhạt, nhưng hiện tại, nàng phải nghĩ biện pháp tiên tiến nhập Hóa Long Trì.
Ngay thời điểm trong lòng Long Hoàng cũng đổ mồ hôi lạnh, Ngao Hinh Nhi bỗng nhiên nhoẻn miệng cười, như trăm hoa đua nở, dung nhan tuyệt mỹ thánh khiết mà không linh, thiên địa cũng thất sắc, xinh đẹp không gì sánh được, trong lúc nhất thời để cho Ngao Vân xem ngây dại.
- Ngao Vân ca ca, ta cũng không muốn gả cho Lôi Chấn? Nhưng thúc phụ muốn ta gả đi, ta cũng không có cách nào! Mắt thấy hôn kỳ tới gần, nghĩ đến về sau không thể trở lại Tổ Long cung, sẽ không còn được gặp lại Ngao Vân ca ca, ta liền thương tâm! Cho nên lúc này mới muốn đến Hóa Long Trì, tế bái lịch đại tổ tiên, ô ô...
Ngao Hinh Nhi lã chã chực khóc, trực tiếp ôm lấy cánh tay của Ngao Vân, trong thanh âm tràn đầy thương cảm cùng bất đắc dĩ.
Bộ dáng của Ngao Hinh Nhi, trong nhu nhược mang một ít tiều tụy, càng tăng thêm vài phần đáng yêu, để cho người nhìn liền nhịn không được ôm vào trong ngực thương tiếc một phen.
Quy thừa tướng cùng bọn người Hắc Thủy Lôi Thần nhịn không được mở to hai mắt nhìn, bọn hắn chưa từng nhìn thấy qua Ngao Hinh Nhi còn có một mặt như vậy, nhưng lập tức liền kịp phản ứng đây là Ngao Hinh Nhi tùy cơ ứng biến, trong nội tâm có chút tán thưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.