Oanh!
Tốc độ của Hoàng Thiên Y nhanh đến cực hạn, có được Chân Hoàng chi lực, chẳng những có năng lực đi ngang qua hư không của Chân Hoàng, còn có được hỏa diễm khủng bố, trong hư không tất cả đều bị Phượng Hoàng Chân Hỏa bao phủ, lực lượng nóng bỏng để cho đám người Khương Tư Nam xa xa đang xem cuộc chiến, cũng cảm giác được làn da đau đớn.
Nếu như không phải trên người Mộ Dung Đạt có chiến y cường đại phòng hộ, chỉ sợ cũng không chịu nổi Phượng Hoàng Chân Hỏa.
Thiên Cơ Côn đảo loạn hư không, nhưng lại bị Chân Hoàng chi lực áp chế, Hoàng Thiên Y như một Cửu Thiên Huyền Nữ hoành độ hư không, đi thẳng tới phụ cận Mộ Dung Đạt, một chưởng khắc ở trên Thiên Cơ Côn.
Phanh!
Mộ Dung Đạt chỉ cảm thấy một cỗ cự lực bàng bạc truyền đến, Thiên Cơ Côn thiếu chút nữa rời tay bay đi, cả người hắn cảm giác được khí huyết cuồn cuộn, nhận lấy trọng thương.
Thân hình của Hoàng Thiên Y vô cùng tiêu sái, tràn đầy kinh diễm, vòng quanh Mộ Dung Đạt mà đánh, chưởng ảnh bay bổng đập rơi, biển lửa bốc lên, thần quang khởi động, tổng có thể làm cho Mộ Dung Đạt bị thương không nhẹ.
- Giết!
Giờ phút này Mộ Dung Đạt cực kỳ chật vật, khóe miệng chảy xuống vết máu đỏ tươi, hai mắt đỏ bừng, tràn đầy phẫn nộ, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, hận muốn điên, trong nội tâm tràn đầy một loại cảm giác sỉ nhục.
Thân là đệ tử thiên tài của Thiên Đế nhất tộc, ngoại trừ số ít mấy thiếu niên Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464763/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.