Chương trước
Chương sau
Nhưng Hùng Hài Tử lại không có chứng kiến trong ánh mắt mọi người không đúng, như một hài tử hồn nhiên vô tà, không ngừng chào hỏi mọi người, các Khương tộc trưởng lão vốn là đến đây xem cuộc chiến, đều giống như gặp quỷ, lập tức tứ tán rathoạt nhìn cực kỳ chật vật.
Khương Tư Nam thấy một màn như vậy, lập tức hiểu là chuyện gì xảy ra, khóe miệng giật giật, hắn tự nhiên minh bạch bản tính của Thần Oa, không khỏi hung hăng trợn mắt nhìn Thần Oa.
Nhưng Hùng Hài Tử này rất tinh quái, rũ cụp lấy đầu, một bộ bé ngoan, mắt to lại quay tròn loạn chuyển, không biết đang suy nghĩ gì.
Đám người Khương Ngọc Khanh cười cười cáo biệt Khương Tư Nam, hẹn nhau tìm thời gian khác lại luận bàn, bọn hắn tự nhiên nhìn ra Khương Tư Nam cùng Hoàng Thiên Y xa cách từ lâu gặp lại, khẳng định có rất nhiều lời muốn nói, tự nhiên bất tiện ở chỗ này tiếp tục quấy rầy.
Khương Tư Nam gật đầu cười, sau đó mang theo Hoàng Thiên Y, Thần Oa cùng Thỏ gia trở về Linh Tâm Các.
Lý Kim Long thấy chủ mẫu tự nhiên cũng hết sức cao hứng, mấy người ở trong Linh Tâm Các bày xuống tiệc rượu, lẫn nhau kể ra đoạn đường này phong trần.
Nguyên lai lúc ấy ở trong hư không loạn lưu, Khương Tư Nam bị Long Hoàng mang theo thoát đi, mà cường giả Chí Tôn của Khương tộc cũng đồng thời đuổi tới cứu mọi người, hơn nữa mang về Thiên Đế Sơn.
Ở trong Thiên Đế Sơn, tất cả mọi người lòng nóng như lửa đốt, lo lắng Khương Tư Nam an nguy, đều muốn đi tìm tung tích của hắn, nhưng tu vi của bọn hắn quá yếu, hơn nữa chưa quen thuộc Thái Sơ Đại Thế Giới, mạo muội đi ra ngoài, có thể sẽ chết không chỗ chôn cơ.
Về sau Khương tộc phái ra đại lượng cường giả, sưu tầm Khương Tư Nam hạ lạc, hơn nữa Tộc trưởng Khương Thái Nhất thi triển thần thông vô thượng, điều tra ra Khương Tư Nam còn sống, mọi người mới dần dần yên lòng.
Mấy tháng sau, tất cả mọi người nhịn không được nữa, nhao nhao cáo đừng rời Thiên Đế Sơn.
Bọn hắn ly khai Khương tộc che chở, một là muốn ở trong Thái Sơ Đại Thế Giới lưu lạc một phen, hai là muốn sưu tầm Khương Tư Nam hạ lạc.
Hoàng Thiên Y vốn cũng muốn rời đi, nhưng lại lo lắng Khương Tư Nam trở lại Ngọc Kinh Thành không thấy được mọi người, lúc này mới ở lại.
Thần Oa còn nói Vinh Thành một mực quấy rối Hoàng Thiên Y, Hoàng Thiên Y sợ người khác làm phiền mới bế quan, trong ánh mắt của Khương Tư Nam phát ra một tia hàn mang.
Ông cháu Vinh gia này thật đúng là không biết sống chết!
- Tư Nam, gần một năm này ngươi đi nơi nào?
Hoàng Thiên Y cười hỏi, Thần Oa cùng Thỏ gia cũng có chút tò mò.
Lúc ấy trong hư không loạn lưu hung hiểm như vậy, Khương Tư Nam cũng có thể đào thoát, để cho bọn hắn đối với kinh nghiệm của Khương Tư Nam cũng rất hiếu kỳ.
Khương Tư Nam cũng không giấu diếm, kể sự tình mình được Lam Tương Hàm cứu, sau đó trợ giúp Lam gia chiến thắng Ngọc gia, về sau tiến vào Cấm Ma Sơn Mạch, xâm nhập Huyền Thiên động phủ… nghe mà tất cả mọi người kinh hồn táng đảm, lại hướng tới không thôi, thật không ngờ Khương Tư Nam kinh nghiệm phấn khích như vậy.
- Thần Oa, phụ thân đưa ngươi một vật!
Khương Tư Nam cười mỉm nhìn Thần Oa, trong tay lóe lên hào quang, xuất hiện một hạt châu Thất Thải, tản ra hào quang óng ánh, tràn ngập khí lành, nhưng lại cho người một loại cảm giác rét lạnh quỷ dị.
Nhưng Thần Oa vừa nhìn thấy Thất Thải thạch châu, con mắt lập tức không rời được, hai mắt trợn tròn xoe, chạy nhanh như làn khói tới, từ trong ngực Khương Tư Nam đoạt lấy Thất Thải châu, như lấy được chí bảo, cực kỳ hưng phấn.
- Phụ thân, ngươi từ chỗ nào lấy được Trớ Chú Nguyên Châu? Đây chính là bảo bối tốt a, Chư Thiên vạn giới cũng không có bao nhiêu viên, chính là chí bảo ở chỗ nguyền rủa thai nghén trăm triệu năm mới có thể xuất hiện, phụ thân ngươi thực muốn tặng cho ta?
Thần Oa mặt mày hớn hở, thoạt nhìn hết sức kích động, trong tay nắm thật chặc Trớ Chú Nguyên Châu, sợ bị người khác cướp đi.
- Làm sao ngươi biết đây là Trớ Chú Nguyên Châu?
Khương Tư Nam hơi sững sờ, hắn thật không ngờ Thần Oa vừa nhìn thấy Thất Thải thạch châu, liền biết đây là Trớ Chú Nguyên Châu.
Khương Tư Nam biết rõ Thần Oa thể chất phi phàm, thời điểm ở Chân Cương giới có thể thi triển nguyền rủa chi lực, để cho cường giả Hoàng đạo cực kỳ chật vật, nếu tu luyện Chú Đạo Chân Giải, cộng thêm Trớ Chú Nguyên Châu, nhất định có thể bộc phát ra lực lượng cực kỳ khủng bố.
Tuy Thần Oa phi phàm, nhưng không có bao nhiêu thủ đoạn tự bảo vệ mình, đối với Hùng Hài Tử này, Khương Tư Nam là cực kỳ ưa thích, bởi vậy ngay cả Trớ Chú Nguyên Châu cũng đưa cho hắn.
Nhưng Thần Oa há miệng liền nói ra Trớ Chú Nguyên Châu, để cho trong lòng hắn có chút kinh ngạc.
- Phụ thân, ta cũng không rõ ràng... Nhưng giống như ta nhìn thấy Thất Thải thạch châu này, trong đầu liền hiện ra tin tức của Trớ Chú Nguyên Châu!
Thần Oa nghiêng cái đầu nhỏ, trong ánh mắt có một tia mờ mịt, cũng nghĩ không ra nguyên cớ.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, trong ánh mắt lộ ra thần sắc như có điều suy nghĩ, chỉ sợ này có khả năng là trí nhớ kiếp trước của Thần Oa cũng nói không chừng.
Hắn một mực suy đoán, chỉ sợ Thần Oa có lai lịch rất lớn, nếu không cũng không có khả năng bị phong ấn ở trong Tinh Thần Chi Hạch trăm triệu năm mới xuất thế, nhưng lại tìm không thấy bất luận manh mối gì, ngay cả Thần Oa cũng không biết.
Ông!
Trong mi tâm Khương Tư Nam bắn ra một đạo kim quang sáng chói, truyền cho Thần Oa tất cả tin tức trong Đại La Thiên Thư, đương nhiên cũng kể cả nội dung của Chú Đạo Chân Giải.
Mắt Thần Oa càng ngày càng sáng, đến cuối cùng cả người hắn thậm chí phiêu phù ở trong hư không, khuôn mặt nhỏ nhắn thoạt nhìn bảo tướng trang nghiêm, toàn thân lượn lờ lấy Thất Thải thần quang, có chút ít bộ dạng thần côn.
Mà Thất Thải thạch châu tản ra hào quang mịt mờ, có một loại khí tức tim đập nhanh tràn ngập ra, Thần Oa nắm lấy Trớ Chú Nguyên Châu, đột nhiên nhìn về phía Khương Tư Nam.
- Ta nói, Thiên Lôi diệu thế, Địa Hỏa phún dũng!
Thanh âm của Thần Oa hơi có chút nghiêm túc vang lên, lập tức trong hư không có tia chớp kim sắc phá toái hư không, đạo đạo Lôi Đình rừng rực từ trên chín tầng trời rơi xuống.
Mà Địa Hỏa phún dũng ra, biến ảo thành nhiều đóa hoa sen xích sắc, tựa như Nghiệp Hỏa Hồng Liên, ẩn chứa khí tức tuyệt diệt cùng tĩnh mịch.
Vốn Khương Tư Nam, Hoàng Thiên Y cùng Lý Kim Long đều đang nhìn Thần Oa trong hư không, đột nhiên xuất hiện dị tượng dọa bọn hắn nhảy dựng lên.
Hơn nữa sau một khắc, thần sắc của Lý Kim Long đại biến, khóe mắt run rẩy, cơ hồ muốn chửi ầm lên, bởi vì thiên lôi cùng Địa Hỏa là đang vọt tới hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.