- Người Lam gia đều nhu nhược như thế, vậy ta liền giết đến ngươi đi ra mới thôi!
Thanh âm của Ngọc Hải rét lạnh, ánh mắt của hắn nhìn quét mọi người, cuối cùng rơi vào trên người một thanh niên Lam gia.
- Người Lam Tương Hàm tiểu thư thích là ngươi sao?
Ngọc Hải mặt không biểu tình hỏi.
- Hừ!
Thanh niên Lam gia kia cũng rất có cốt khí, đã sớm xem Ngọc Hải không vừa mắt, giờ phút này căn bản không trả lời hắn, chỉ trợn mắt nhìn đối phương.
Oanh!
Trong mắt Ngọc Hải lóe lên sát cơ, trong tay có một đạo quang mang lập tức bay ra, đó là một Linh kiếm, lập tức xuyên thủng mi tâm thanh niên Lam gia này.
Thẳng đến chết, trong ánh mắt thanh niên Lam gia vẫn mang theo thần sắc khó có thể tin, hắn thật không ngờ Ngọc Hải thật dám giết hắn.
Tất cả người Lam gia đều sợ ngây người, toàn thân run rẩy, trong ánh mắt lộ ra thần sắc cừu hận, lửa giận ngập trời, hận không thể bắt Ngọc Hải bầm thây vạn đoạn.
- Nếu không phải gia chủ trọng thương, nếu không phải mấy vị nguyên lão đều đang bế quan tu luyện, Ngọc Hải hắn làm sao dám làm càn như thế?
Có thanh niên Lam gia lòng đầy căm phẫn, ánh mắt trở nên huyết hồng.
Lam Tương Hàm mặt không còn chút máu, nàng thật không ngờ Ngọc Hải thật dám giết người Lam gia.
- Ngọc Hải, ngươi... Ngươi quá độc ác!
Sắc mặt Lam Tương Hàm tái nhợt, trong ánh mắt tản mát ra hàn mang, tràn đầy phẫn nộ.
Ngọc Hải chỉ khinh miệt nhìn nàng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464645/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.