Hơn nữa ba viên linh đan cuối cùng, ở trong Đan Kiếp cũng chỉ bảo tồn một viên, xem ra đan đạo của mình còn cần tiếp tục tôi luyện.
Nghĩ đến đây, Lam Tương Hàm cũng bình tĩnh lại.
Oanh!
Vừa lúc đó, đại môn của phòng luyện đan lập tức bị đẩy ra.
- Tỷ tỷ...
Thanh âm thanh thúy của Lam Ngọc Nhi vang lên, bất quá nàng lập tức liền ngây ngẩn cả người, thấy được Khương Tư Nam cùng Lam Tương Hàm trong phòng luyện đan.
Hôm nay Khương Tư Nam cùng Lam Tương Hàm, có chút quá mập mờ rồi.
Quần áo trên người Lam Tương Hàm đều ướt đẫm, đổ mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt đỏ bừng, mang theo một loại thần sắc kiều mỵ, mà Khương Tư Nam cũng mặt mũi tràn đầy mỉm cười, hai người đứng cách rất gần, Lam Ngọc Nhi thoáng cái liền suy nghĩ nhiều.
- Tỷ tỷ, các ngươi...
Lam Ngọc Nhi kinh kêu một tiếng, nhưng còn không có kêu ra tiếng, đã bị Lam Tương Hàm lập tức bay tới che kín cái miệng nhỏ nhắn, không cho nàng la to.
- Ngọc Nhi, ngươi không cần nghĩ nhiều, vừa rồi thời điểm ta luyện đan quá mệt nhọc mà thôi...
Lam Tương Hàm vừa thẹn vừa vội, nàng cũng không biết nên giải thích thế nào, Lam Ngọc Nhi trừng mắt to, một bộ tin ngươi mới có quỷ, bất quá không hề hô to kêu lớn nữa.
Ông!
Pháp lực trên người Lam Tương Hàm lóe lên, quần áo ướt đẫm lập tức bị bốc hơi, lại biến thành Lam gia Tiên Tử dịu dàng hào phóng, khí chất bất phàm.
Nàng dứt khoát giật ra chủ đề, trừng Lam Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464642/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.