Ngay cả Lý Nguyên Sư ở trung ương nhất cũng bờ môi khẻ nhếch, muốn nói lại thôi, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi, ngay cả hắn cũng không coi trọng Khương Tư Nam.
Chỉ là bởi vì có chút nguyên nhân, hắn không có làm khó Khương Tư Nam.
- Giết!
Chung quanh ba mươi sáu nửa bước Vương giả đều đồng thời gào thét một tiếng, sát cơ bùng lên.
Khương Tư Nam đến, mở ra sỉ nhục trong lòng bọn hắn, để cho đạo tâm của bọn hắn bịt kín một tầng bụi bậm, coi như bọn hắn đã đầu phục Đệ Nhất Thánh, nhưng mà sỉ nhục trong nội tâm bọn hắn như trước rất mãnh liệt, chỉ có điều bị bọn hắn tê liệt, dấu đi mà thôi.
Nhưng mà hôm nay Khương Tư Nam đến, thoại ngữ không lưu tình, để cho bọn hắn thẹn quá hoá giận, đối với Khương Tư Nam càng hận thấu xương, phảng phất như chỉ có giết Khương Tư Nam, mới có thể che dấu sỉ nhục trong lòng mình.
- Như thế nào, thẹn quá hoá giận sao? Đã dám phản bội sư môn, lại có cái gì không dám thừa nhận? Làm kỹ nữ lại lập đền thờ, ngay cả Ma đạo chi nhân cũng không bằng, để cho người buồn nôn!
Khương Tư Nam phảng phất như không thấy được sát cơ của mọi người chung quanh, nhìn thẳng mọi người, khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm.
- Ngươi câm miệng cho ta!
Trần Nguyên Canh phóng ra một bước, kiếm quang khủng bố kinh tiêu, ánh mắt của hắn lạnh như băng, trong nhãn quang sát cơ như thực chất.
- Ai...
Lý Nguyên Sư thở dài một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464528/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.