- Này, ta nói Thần Oa, ngươi hiểu tôn kính trưởng bối hay không? Ta là Long gia gia, của ngươi không phải xú Long!
Long Hoàng chậm rì rì bay tới, tức giận liếc nhìn Thần Oa nói.
- Thôi đi... Chỉ bằng ngươi? Xú Long ngươi như thế nào một chút giác ngộ làm tọa kỵ cũng không có? Cẩn thận ta giúp lão ba thu thập ngươi!
Thần Oa một bộ tiểu quỷ, lộ ra hàm răng trắng tinh, cười nói với Long Hoàng.
Long Hoàng toàn thân cứng đờ, khóe miệng có chút run rẩy, không dám nói nữa, dứt khoát chạy đến một bên sinh hờn dỗi.
Khóe miệng của Khương Tư Nam mang theo vui vẻ, hơi có chút nghi hoặc, như thế nào một năm không gặp, lão lưu manh Long Hoàng vậy mà sẽ sợ Thần Oa?
- Rầm rì, rầm rì!
Hoàng Nhi dùng móng vuốt cùng cánh khoa tay múa chân một hồi, Khương Tư Nam mới hiểu được nguyên lai trong khoảng thời gian này, Thần Oa không ít gặm cắn Long Hoàng, coi như là thân thể thần hồn của Long Hoàng cũng bị Thần Oa xé mấy khối.
Khương Tư Nam có chút buồn cười nở nụ cười, hắn nắm Thần Oa từ trên cổ xuống, ôm vào trong ngực, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Thần Oa, làm Thần Oa một hồi kêu to oa oa.
- Được rồi! Vì Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa, chúng ta ở chỗ này đã ngây người một năm thời gian rồi, hiện tại rốt cục có thể trở về!
Khương Tư Nam mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra một tia chờ mong, trước mắt giống như hiện ra rất nhiều gương mặt quen thuộc, có Đoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464523/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.