Chương trước
Chương sau
Khương Tư Nam giãy dụa ngồi dậy, còn không có lo lắng nói chuyện phiếm, liền hỏi Long Hoàng:
- Như thế nào? Hôm nay thương thế của Hoàng Nhi có nghiêm trọng không?
Ở trong Hỏa Nguyên không gian, Khương Tư Nam chứng kiến Hoàng Nhi tuy máu tươi đầm đìa, nhưng mà toàn thân bị một ngọn lửa nóng bỏng bao vây, thương thế dần dần chuyển biến tốt đẹp.
- Ngươi yên tâm đi! May mắn Xích Hoàng Điểu này rất lợi hại, vậy mà triệu ra Phượng Hoàng hư ảnh, chặn một kích tất sát của Trích Tinh Thủ, bằng không mà nói nó nhất định là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Long Hoàng thở dài một hơi nói:
- Bất quá nó có Phượng Hoàng huyết mạch, ở trong Hỏa Nguyên không gian, nó hấp thu một ít lực lượng Bản Nguyên Chi Hỏa, giống như đã xảy ra biến hóa kỳ dị, rất giống Niết Bàn chi thuật của Phượng Hoàng nhất tộc, chỉ cần qua một thời gian ngắn, có lẽ nó sẽ tỉnh lại!
Lúc này Khương Tư Nam mới yên lòng, nhìn thương thế trên người Hoàng Nhi, cảm giác vô cùng đau lòng, hắn lại lấy ra hơn vạn viên Thuần Dương Đan, đặt ở bên người Hoàng Nhi, lúc này mới thu hồi thần niệm.
- Thương thế của ta, chỉ sợ không phải nhất thời nửa khắc có thể khỏi hẳn!
Lúc này Khương Tư Nam mới bắt đầu chú ý thương thế của mình, nhẹ giọng lẩm bẩm.
Hắn hôm nay có thể nói là cực kỳ chật vật, toàn thân rách nát, hơn nữa kinh mạch trong cơ thể đại thể đứt gãy, Bản Nguyên bị thương, căn bản không phải trong thời gian ngắn có thể khôi phục.
- Nghe nói trong truyền thừa chi địa nguy cơ trùng trùng, ta vẫn là trước mau chóng khôi phục thương thế nói sau!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, bắt đầu nuốt Thuần Dương Đan, điều động pháp lực toàn thân, vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa Kinh khôi phục thương thế trên người.
Hồng Mông Tạo Hóa Kinh chẳng những là một loại Luyện Thể Tiên Kinh chí cao, đối với chữa thương cũng có kỳ hiệu, nhất là hôm nay Tạo Hóa Thể của Khương Tư Nam đã tiếp cận đại thành, theo năng lượng của Thuần Dương Đan ở trong cơ thể hắn lưu động, những thương thế nhìn thấy mà giật mình kia, cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được bắt đầu chuyển biến tốt đẹp.
Ông!
Kim quang nhàn nhạt bao phủ Khương Tư Nam, xương cốt của hắn tản ra kim mang sáng chói, bắt đầu sinh ra huyết nhục, thân hình răng rắc rung động, pháp lực bàng bạc cải tạo thân thể của hắn.
Nhất là ở sau lưng Khương Tư Nam, có một chưởng ấn khủng bố, là Trích Tinh Thủ lưu lại, hơn nữa có một loại Pháp Tắc Chi Lực nhàn nhạt lưu động, ngăn cản pháp lực vận hành.
Thương thế trên thân thể dễ khôi phục, nhưng mà những Pháp Tắc Chi Lực kia lại không phải thời gian ngắn có thể tiêu trừ, coi như là Hồng Mông Tạo Hóa Kinh cọ rửa, tốc độ tiêu trừ cũng cực kỳ chậm chạp.
Oanh!
Ngay thời điểm Khương Tư Nam chữa thương, đột nhiên đại địa rung mạnh, lưu sa sụp đổ, từ đó bắn ra một đạo thần quang màu vàng đất, một con bò cạp dài vài chục trượng, toàn thân giáp xác dữ tợn, nhất là móc câu tản ra hàn mang, để cho người xem xét liền da đầu run lên.
Giờ phút này, con bò cạp kia thấy được Khương Tư Nam, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn, phảng phất như thấy được mỹ vị, lập tức liền giơ móc câu đâm về phía Khương Tư Nam.
Tuy Khương Tư Nam đang chữa thương, nhưng vẫn phóng ra một tia Nguyên Thần cảnh giới, giờ phút này chứng kiến bò cạp đánh tới, thân thể của hắn bay lên trời, trong tay xuất hiện Thái Sơ Tiên Kiếm hào quang sáng chói, chém xuống một kiếm.
Loong coong!
Tiếng kim thiết giao kích truyền đến, Thái Sơ Tiên Kiếm vậy mà không có chém bò cạp thành hai nửa, chỉ phá vỡ một cái giáp xác phía trên, Khương Tư Nam lập tức hít một hơi khí lạnh, giáp xác của con bò cạp này thật là chắc chắn, chỉ sợ không kém gì Linh khí chuẩn Vương phẩm.
Hơn nữa con bò cạp này tuy không biết thần thông gì, nhưng mà tốc độ cực nhanh, trên móc câu phóng thích ra hàn mang, hiển nhiên là có độc, lực xuyên thấu vô tận, giờ phút này bị Khương Tư Nam chém vỡ giáp xác, bị đau, hai mắt càng đỏ tươi, đánh về phía Khương Tư Nam!
Oanh!
Kiếm quang xông lên trời, Thái Sơ Tiên Kiếm vô cùng lợi hại, cả người Khương Tư Nam hóa thành một tia chớp kim sắc, lập tức liền tránh được móc câu của bò cạp, sau đó theo phần bụng của nó, một kiếm chém thành hai nửa.
Một hồi huyết vũ phun trào, trong miệng bò cạp phát ra một tiếng quái gọi, lập tức liền đi đời nhà ma.
Sau khi bò cạp chết, Khương Tư Nam ở phần bụng phát hiện một viên huyết châu, óng ánh sáng chói, hương thơm xông vào mũi, vậy mà ẩn chứa năng lượng cực kỳ thuần túy, đây chính là thứ tốt, có thể rèn luyện thân thể, chiết xuất huyết mạch, đối với người Luyện Thể mà nói là cực kỳ khó được, trong nội tâm Khương Tư Nam có chút vui vẻ.
Khương Tư Nam cũng thu giáp xác bò cạp vào, giáp xác chắc chắn như thế coi như là một loại tài liệu luyện khí đỉnh cấp, về sau có lẽ có tác dụng.
- Sa sa sa!
Khương Tư Nam bỗng nhiên biến sắc, hắn cảm giác được đại địa đang run rẩy kịch liệt, bốn phía lưu sa cuồn cuộn, phảng phất như hải dương bốc lên, đất bằng bay lên một mảnh bão cát, che khuất bầu trời, cực kỳ quỷ dị.
Hơn nữa từ trong sa mạc, đột nhiên thoát ra một mảnh bò cạp màu vàng đất, nhỏ nhất cũng có vài chục trượng, có thậm chí đạt đến trên trăm trượng, nhãn quang màu đỏ tươi, dữ tợn đáng sợ.
- Vậy mà có nhiều bò cạp như vậy? Ở đây chỉ sợ khoảng chừng hơn vạn con a?
Khóe miệng của Khương Tư Nam run rẩy, cảm giác được da đầu run lên, cái truyền thừa chi địa này làm sao sẽ quỷ dị như thế? Những bò cạp này đều có chiến lực Thông Thiên Cảnh đỉnh phong, mặc dù không có linh trí, nhưng mà cả đám hung hãn không sợ chết, tràn đầy ý niệm giết chóc.
Hơn vạn đại năng Thông Thiên Cảnh đỉnh phong là cái khái niệm gì? Có lẽ Vương giả có thể dựa vào lĩnh vực đào tẩu, nhưng mà dưới Vương Thiên cảnh tuyệt đối không phải đối thủ của bọn nó, chỉ có thể hốt hoảng chạy trốn.
Hôm nay bản thân Khương Tư Nam bị trọng thương, một thân chiến lực bất quá có thể phát huy ra năm thành, đối mặt nhiều bò cạp như vậy, cũng có áp lực rất lớn.
- Các ngươi đã muốn chết, vậy cũng đừng trách ta!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, Kiếm Vương Khôi Lỗi lập tức xuất hiện ở bên cạnh hắn, tay cầm Thanh Đồng Cự Kiếm, uy phong lẫm lẫm, Kiếm Ý trùng thiên.
Tuy sa mạc này cực kỳ thật, nhưng mà Khương Tư Nam đã cảm thấy, tuyệt đối không phải sa mạc bình thường, mà như không gian trận pháp biến thành.
Có thể chế tạo ra một sa mạc như vậy, hơn nữa nuôi thả nhiều bò cạp như thế, chỉ sợ cũng là vị Hoàng Kim Chí Tôn kia rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.