Chương trước
Chương sau
- Phong Chân Nhân, lúc này đây đệ tử Khương Tư Nam quý tông phong ấn Ma Tôn, không thể bỏ qua công lao, Đan Khí Tông ta coi như là nhận ân đức thật lớn, vô cùng cảm kích!
Hỏa Sí mỉm cười, thoạt nhìn một bộ tiên phong đạo cốt.
- Bất quá lão phu có một chuyện muốn nhờ, kính xin Phong Chân Nhân đáp ứng!
Phong Thiên Quân nhận ra hai huynh đệ Hỏa Sí, Hỏa Liệt trước mắt là hai đại Thái Thượng trưởng lão của Đan Khí Tông, tu vi vô cùng cường đại, chính là có tồn tại thể cùng Đan Khí Tông tông chủ địa vị ngang nhau.
Hắn cười nhạt một tiếng nói:
- Hỏa đạo hữu không cần khách khí, không biết có chuyện gì Đại La Thiên Tông ta có thể giúp được?
Trong lòng hắn cũng có chút nghi hoặc, không biết lão gia hỏa này trong hồ lô muốn làm cái gì.
Hỏa Sí mỉm cười, nhìn Khương Tư Nam nói:
- Phong Chân Nhân, việc này cùng đệ tử Khương Tư Nam của quý tông có quan hệ! Trên người Khương Tư Nam có Đan Lệnh mà Đan Khí Tông ta mất đi đã lâu, Đan Lệnh này đối với Đan Khí Tông ta ý nghĩa trọng đại, mong Khương tiểu hữu có thể trả lại, đương nhiên Khương tiểu hữu tìm về Đan Lệnh cho Đan Khí Tông ta, chúng ta tự nhiên sẽ bồi đáp để cho Khương tiểu hữu thoả mãn!
- Quả nhiên là vì Đan Lệnh!
Trong nội tâm Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, bất kể như thế nào hắn đã quyết định, muốn tự mình giao Đan Lệnh cho Diệp Tích Quân, chắc chắn sẽ không cho mấy người tâm hoài quỷ thai trước mắt.
- A? Đệ tử Đại La Thiên Tông ta tại sao có thể có Đan Lệnh của Đan Khí Tông chứ? Hỏa đạo hữu có thể xác định Đan Lệnh ở trên người Khương Tư Nam sao?
Ánh mắt của Phong Thiên Quân quét qua Khương Tư Nam cùng Hỏa Sí thoáng một phát, cười nhạt nói.
Tất cả mọi người của Đại La Thiên Tông ánh mắt lóe lên, bọn họ đều biết ý nghĩa của Đan Khí Song Lệnh ở Đan Khí Tông, chẳng những là biểu tượng của chưởng giáo Chân Nhân, càng ẩn tàng đại bí mật nào đó, chỉ là vạn năm trước Đan Khí Song Lệnh mất đi, về sau cũng chỉ tìm về Khí Lệnh, Đan Lệnh lại không biết tung tích.
Hiện tại Hỏa Sí vậy mà nói Đan Lệnh ở trên người Khương Tư Nam.
Ở trong ánh mắt nghi hoặc của Phong Thiên Quân, Khương Tư Nam không thể không nói lời gì rồi.
Hắn tiến lên một bước, nhàn nhạt nói:
- Khởi bẩm chưởng giáo Chân Nhân, đệ tử không có nhìn thấy Đan Lệnh gì, lại lấy cái gì giao? Ở trong Thần Ma cổ chiến trường, bởi vì Đan Lệnh gì kia, đạo hữu Đan Khí Tông cũng không ít lần đuổi giết đệ tử!
Dịch Thiên Cơ nhướng mày, nhìn chằm chằm Hỏa Sí cười lạnh một tiếng nói:
- Hỏa lão đầu, ngươi có chứng cớ gì chứng minh Đan Lệnh ở trên người đồ đệ của ta? Nếu có chứng cớ, trước hết lấy ra nói chuyện, nếu không có, vậy thì cút ngay cho ta!
Trong nội tâm Hỏa Nguyên không cam lòng, lập tức đứng dậy nói:
- Dịch sư thúc, lão nhân gia ngài cũng biết Đan Lệnh tông ta còn có ba phụ lệnh, chỉ cần tới gần Đan Lệnh chính thức sẽ sáng lên, vô luận là dùng Túi Trữ Vật hay Không Gian Linh Khí thu lại, đều không thể ngăn trở loại khí tức này, trên phụ lệnh biểu hiện, Đan Lệnh chính thức ngay ở trên người Khương Tư Nam!
Hỏa Nguyên lấy ra một lệnh bài hào quang sáng chói, phía trên vậy mà cũng khắc lấy một lò đan, có Hỗn Độn sương mù lượn lờ, cực kỳ bất phàm.
Hỏa Sí nhàn nhạt nói:
- Khương tiểu hữu có thể lấy Đan Lệnh ra trả cho chúng ta đi à nha? Chỉ cần Khương tiểu hữu giao Đan Lệnh ra, chúng ta nhất định sẽ cho đồ vật để ngươi thoả mãn!
Hỏa Sí cũng cảm giác sự kiên nhẫn của mình sắp bị hao tổn hết, chỉ là một đệ tử Đại La Thiên Tông mà thôi, nếu không phải có Phong Thiên Quân cùng Dịch Thiên Cơ ở đây, chỉ sợ hắn đã sớm một chưởng chụp chết Khương Tư Nam rồi.
Khương Tư Nam giả bộ như người vô tội nói:
- Nhưng trên người của ta thật không có Đan Lệnh a, hơn nữa... dù ta có, đó cũng là đồ đạc của ta, ta dựa vào cái gì phải giao cho các ngươi?
Trong nội tâm Khương Tư Nam cười lạnh, Hỏa Nguyên cùng Diệp Tích Quân tranh đoạt vị trí Đan Khí Tông thiếu Chưởng Giáo, Đan Lệnh là một thẻ đánh bạc rất lớn, mình khẳng định phải tự mình giao Đan Lệnh cho Diệp Tích Quân.
Dù sao trước kia đã cùng Hỏa Nguyên kết thù, tự nhiên cũng không sợ hắn nhằm vào mình.
Nghe được Khương Tư Nam nói, Hỏa Sí, Hỏa Liệt, Hỏa Nguyên… sắc mặt lập tức chìm xuống, cái này cũng quá không để Đan Khí Tông vào mắt rồi.
Con ngươi Hỏa Liệt băng lãnh nhìn Khương Tư Nam nói:
- Tiểu tử, phải biết rằng có nhiều thứ của ngươi sẽ là của ngươi, nhưng có nhiều thứ không phải của ngươi, nếu cầm, có khả năng sẽ để cho ngươi chết không chỗ chôn!
- Ngươi là đang uy hiếp ta?
- Có thể cho rằng như vậy!
Khương Tư Nam nở nụ cười, quay mắt nhìn Hỏa Liệt không có vẻ sợ hãi chút nào, hắn nhàn nhạt nói:
- Ta không biết Đan Lệnh gì, cũng không có, bất quá nếu như có một ngày ta tìm được, tự nhiên sẽ trả lại Đan Khí Tông, bất quá ta sẽ giao cho chưởng giáo Chân Nhân, mà không phải có chút đồ vật làm cho người ta chán ghét!
- Ân?
Sắc mặt Hỏa Liệt trầm xuống, có một tia sát cơ tán phát ra, hắn thật không ngờ tên tiểu bối này càn rỡ như vậy.
Giờ phút này, Dịch Thiên Cơ dưới chân di chuyển, chắn ở trước mặt Khương Tư Nam, lạnh lùng cười nói:
- Lão già kia, muốn ra tay với đệ tử của ta? Có bản lĩnh ngươi tới cùng ta đánh một hồi?
- Hừ!
Hỏa Liệt chứng kiến Dịch Thiên Cơ, sắc mặt có chút khó coi, dùng tu vi chiến lực của hắn mà nói, tự nhiên kém xa Dịch Thiên Cơ, Trận Vương cùng cảnh giới vô địch cũng không phải nói không, hắn cũng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, không hề phản ứng Dịch Thiên Cơ.
Đệ Nhất Thánh ánh mắt lóe lên, hiên ngang lẫm liệt nhìn Khương Tư Nam nói:
- Khương Tư Nam, nếu ngươi đã nhận được Đan Lệnh thì nhanh giao ra đây, chớ ảnh hưởng quan hệ của chúng ta cùng Đan Khí Tông, nếu không tiểu tử ngươi gánh tội không nổi!
Khương Tư Nam thở dài một hơi nói:
- Đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, đệ tử là thật không có Đan Lệnh, ngài cũng không thể tay ngoài dài hơn tay trong a!
- Ngươi còn ngoan cố? Đan Khí Tông đã dò xét điều tra ra Đan Lệnh ngay ở trên người của ngươi, còn không tranh thủ thời gian giao ra?
Đệ Nhất Thánh trừng mắt, một cỗ Vương giả uy áp khổng lồ đánh về phía Khương Tư Nam.
Vừa lúc đó, Phong Thiên Quân lên tiếng.
Ống tay áo của hắn vung lên, hóa giải Đệ Nhất Thánh uy áp, đối với người Đan Khí Tông nhàn nhạt nói:
- Hai vị Hỏa đạo hữu, ta nghĩ các ngươi nhất định là nghĩ sai rồi, Đan Lệnh không ở trên người Khương Tư Nam, dù một ngày nào đó Đan Lệnh thật sự bị hắn tìm được, ta cũng tin tưởng hắn nhất định sẽ trả lại Đan Khí Tông, các ngươi không nên ở chỗ này lãng phí thời gian! Đại trận trong Thần Ma cổ chiến trường sắp khởi động rồi, chúng ta cáo từ trước!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.