Chương trước
Chương sau
Ông!
Càn Khôn Sơn Hà Đồ lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, ngọn núi, sông lớn phía trên đều phát sáng lên, vốn là tranh thuỷ mặc biến thành như thế giới chân thật, hơn nữa có một loại khí tức làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động tràn ngập ra.
- Cái kia... Đó là Khương Tư Nam?
Bọn người Kỷ Vân Thâm, Yêu Nguyên Dã chứng kiến Khương Tư Nam ở trên hư không, tròng mắt đều muốn trừng ra, lộ ra thần sắc không dám tin.
- Càn Khôn Sơn Hà Đồ kia chính là bảo vật hắn ở trong Thanh Long Điện lấy được sao?
Những thiên tài trước kia tâm cao khí ngạo, trong miệng tràn đầy đắng chát, nhìn Khương Tư Nam đại xuất danh tiếng, hết lần này tới lần khác lại như là chúa cứu thế của bọn hắn, trong nội tâm tràn đầy cười khổ.
- Ha ha ha... Ta biết ngay, Khương đại ca ở thời khắc mấu chốt nhất định sẽ xuất hiện, không nghĩ tới vậy mà phong cách như vậy, A Di Đà Phật, loại chuyện tốt cứu vớt thế giới, tru sát Ma Tôn này làm sao lại không có rơi vào trên đầu tiểu hòa thượng ta chứ?
Tiểu hòa thượng mắt to sáng lóng lánh, trên khuôn mặt mập mạp nhỏ nhắn tràn đầy vẻ hưng phấn, vuốt đầu trọc cười hắc hắc nói.
Bên cạnh tuy Đoan Mộc Hàn vẫn đang rất lãnh khốc, nhưng mà trong ánh mắt cũng lộ ra một tia kinh hỉ.
Chỉ có Trọng Lê Trận Vương, thời điểm nghe đến Càn Khôn Sơn Hà Đồ, trong ánh mắt bỗng nhiên bắn ra thần quang sắc bén.
- Tông môn điển tịch ghi lại, vạn năm trước Ngũ Hành Thánh Tông Ngũ Đạo Tiên Tổ Sư, Đại La Chân Nhân, Tây Linh Chi Chủ dùng Càn Khôn Sơn Hà Đồ phong ấn Ma Tôn, hẳn là tấm bản đồ này sao?
Trọng Lê Trận Vương thì thào tự nói, nhìn chằm chằm vào Càn Khôn Sơn Hà Đồ có chút xuất thần.
Những người khác cũng cực kỳ hưng phấn, rõ ràng đã nhìn ra, Ma Tôn phảng phất như đối với bảo đồ này hết sức e ngại, trong nội tâm tuôn ra một cỗ hi vọng.
- Càn Khôn Sơn Hà Đồ thì như thế nào? Tiểu tử, ta muốn giết ngươi!
Ma Tôn nghiến răng nghiến lợi, hắn nhớ tới bị phong ấn vạn năm cô độc cùng tĩnh mịch, cũng cảm giác được không rét mà run.
Tuyệt đối không thể lại bị phong ấn, tuyệt đối không thể!
Trong ánh mắt Ma Tôn tràn đầy sát cơ, gắt gao nhìn Khương Tư Nam, thân hình đột nhiên tung lên, đánh về phía Khương Tư Nam.
Oanh!
Thần sắc của Khương Tư Nam lạnh như băng, trong ánh mắt lộ ra vẻ trào phúng, hắn đứng thẳng ở trên Càn Khôn Sơn Hà Đồ, phảng phất như đứng trên thế giới mênh mông, cả người bị Hỗn Độn sương mù bao vây, như một Chân Tiên thần bí vô thượng.
Không đợi Ma Tôn tới gần, Càn Khôn Sơn Hà Đồ liền rủ xuống hào quang vô tận, hơn nữa có Hỗn Độn sương mù rơi đập, để cho toàn thân Ma Tôn rung mạnh, như sa vào lầy lội, căn bản không có biện pháp tiến thêm một bước, Ma khí trên người đều bị đánh tan rất nhiều.
Ông!
Khi Khương Tư Nam hoàn thành một đạo thủ ấn cuối cùng, toàn bộ Càn Khôn Sơn Hà Đồ đã cùng hư không hòa thành một thể, phảng phất như mở ra một Không Gian Chi Môn, lưu động ra một cỗ khí tức để cho Ma Tôn sợ hãi.
- Ma Tôn, thế giới này vốn không phải là địa phương ngươi nên xuất hiện, về thế giới của ngươi đi!
Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, một cỗ lực lượng mênh mông phát ra, phảng phất như Thiên Địa đảo lộn, Càn Khôn Sơn Hà Đồ ầm ầm bao phủ xuống.
Hào quang lập loè, tiên quang lượn lờ, Hỗn Độn sương mù từng sợi, lúc này đây ngay cả một đám cường giả Ám Ma tộc cũng không có chút sức phản kháng, toàn bộ đều ở trong phạm vi Càn Khôn Sơn Hà Đồ bao phủ.
Khương Tư Nam là muốn một mẻ hốt gọn Ma Tôn với tất cả cường giả Ám Ma tộc!
- A a a... Ta không nên bị phong ấn a! Tiểu tử, bổn tọa nhớ kỹ ngươi rồi, cả đời này bổn tọa đều nhớ kỹ ngươi, đợi đến lúc bổn tọa phá phong mà ra, nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn, bầm thây vạn đoạn a a...
Thanh âm oán độc của Ma Tôn truyền ra, vô cùng điên cuồng, nhưng mà hắn căn bản chống không lại lực lượng của Càn Khôn Sơn Hà Đồ.
Phảng phất như một phiến thế giới hạ xuống, Ma Tôn cùng một đám cường giả Ám Ma tộc không có chút lực phản kháng, lập tức bị hút vào trong Càn Khôn Sơn Hà Đồ.
Sau đó, Càn Khôn Sơn Hà Đồ hóa thành một đạo lưu quang, vọt tới huyết nguyệt ở trên hư không.
Oanh!
Mọi người chỉ cảm thấy cả Thần Ma cổ chiến trường rung động, giống như có đồ vật gì đó bị khởi động, để lộ ra một cỗ khí tức làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
Khương Tư Nam nhìn mọi người, lạnh lùng nói:
- Chư vị, Huyết Nguyệt này là hơn một vạn năm trước Tây Linh Chi Chủ tiền bối lưu lại trận pháp hạch tâm, vừa rồi ta đã dùng Càn Khôn Sơn Hà Đồ khởi động Huyết Nguyệt, một ngày sau Thần Ma cổ chiến trường cũng sẽ bị triệt để phong ấn, hơn nữa cùng Chân Cương giới ngăn ra liên hệ, phòng ngừa người có ý chí lần nữa tiến đến thả Ma Tôn ra!
Khương Tư Nam dừng một chút, tiếp tục nói:
- Bất quá Càn Khôn Sơn Hà Đồ kia chất chứa năng lượng đã không nhiều lắm rồi, ở trong trăm năm Ma Tôn có lẽ khó có khả năng đột phá phong ấn, nhưng mà trăm năm sau liền khó nói rồi, chư vị còn phải chuẩn bị tâm lý!
Sau khi nói xong, Khương Tư Nam liền không hề để ý tới mọi người thần sắc khác nhau, bay về phía đoàn Nghiệp Hỏa rừng rực ở trên hư không.
- Vương huynh...
Khương Tư Nam tâm tình rất trầm trọng, muốn nói gì, nhưng mà đột nhiên liền ngây ngẩn cả người.
- Khương Tư Nam! Ta sắp nhịn không được rồi, nhanh tới cứu chúng ta, ta cùng Vương Vũ Thần còn chưa chết!
Thanh âm của Tiểu Đinh Đương vậy mà ở thời điểm này không hiểu thấu truyền vào trong óc Khương Tư Nam.
- Các ngươi không có chết?
Trong nội tâm Khương Tư Nam chấn động, lập tức trở nên vô cùng cuồng hỉ, đoàn Nghiệp Hỏa rừng rực kia, ngăn cách thần thức, pháp lực, căn bản không cách nào chứng kiến tình hình trong đó, giờ phút này đột nhiên nghe được thanh âm của Tiểu Đinh Đan, không khác thanh âm tự nhiên.
- Nhưng mà đây chính là Nghiệp Hỏa, ta làm như thế nào cứu các ngươi?
Khương Tư Nam ở trong lòng nói nhẹ, hắn căn bản không biết thần thức của Tiểu Đinh Đan là làm sao xuyên qua Nghiệp Hỏa truyền vào trong lòng mình, chỉ có thể ở trong nội tâm cùng nó yên lặng trao đổi.
- Ta cũng không biết! Ở nhân gian giới, chỉ nghe nói Thiên Địa Lôi kiếp khi vũ hóa phi tiên, có thể phai mờ nghiệp lực, ngươi nhanh nghĩ biện pháp, ta thật sự sắp nhịn không được rồi!
Trong thanh âm của Tiểu Đinh Đương tràn đầy lo lắng cùng mỏi mệt.
Khương Tư Nam giờ phút này cũng nửa hỉ nửa lo, hỉ chính là Vương Vũ Thần cùng Tiểu Đinh Đương còn chưa chết, lo là chính bản thân hắn đối với Nghiệp Hỏa trước mắt cũng không có biện pháp gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.