Chương trước
Chương sau
- Hãy bớt sàm ngôn đi, thủ hạ gặp chân chương a, giết Tiên Thiên Đạo thể của Ngũ Hành Thánh Tông, chắc hẳn Ngũ Hành Thánh Tông sẽ cảm thấy đau lòng cùng phẫn nộ a!
Đoan Mộc Hàn lạnh lùng nói, lập tức liền xuất thủ, Tịch Diệt Ma Luân chậm rãi xoay tròn, sáu đạo thần quang rừng rực chói mắt, trong nháy mắt phảng phất như sáu Tiểu Thế Giới hư ảnh xuất hiện ở trong hư không, trấn áp về phía Kỷ Vân Thâm.
Ông!
Vương đạo cổ kiếm trong tay Kỷ Vân Thâm cũng tản mát ra thần mang chói mắt, khí thế bàng bạc, một kiếm xông lên trời, ầm ầm như Thiên Lôi trút xuống.
Một bên khác, tiểu hòa thượng mang theo Mộc Ngư cực lớn, ngăn cản Huyết Ma Tông nhị thái tử.
- Vị thí chủ này, ngươi cái gì không học hết lần này tới lần khác muốn đi học thần thông của Huyết Ma nhất tộc, ngươi không sợ tương lai tẩu hỏa nhập ma, ở dưới Vô Tận Lôi Kiếp thân tử đạo tiêu sao? Không bằng quy y ngã phật, tương lai cũng có thể tu thành chính quả, như thế nào?
Tiểu hòa thượng bảo tướng trang nghiêm, một tay dựng thẳng ở trước ngực, toàn thân bao phủ ở trong Phật Quang nhu hòa, hiển nhiên một tiểu thần côn.
Huyết Ma nhị thái tử sắc mặt đen lại, trên đỉnh đầu một đóa hoa sen huyết sắc phát lên, lập tức liền bắn ra huyết quang vô tận, mang theo sát khí ngập trời, phóng về phía tiểu hòa thượng.
- Ồ, ngươi như thế nào nóng tính như vậy? Cái này cũng không hay, để cho tiểu hòa thượng đến giúp ngươi hạ hỏa!
Tiểu hòa thượng lại càng hoảng sợ, cầm lên Mộc Ngư liền nện tới, trên người của hắn có một loại quang mang kim sắc nhàn nhạt, cực kỳ huyền diệu, những thần quang huyết sắc kia lập tức bị tan rã rồi.
Tuy Huyết Ma nhị thái tử là tu vi Thông Thiên Cảnh, nhưng căn bản không làm gì được tiểu hòa thượng, ngược lại cần phòng bị Mộc Ngư trong tay tiểu hòa thượng.
Mộc chùy thanh sắc, Mộc Ngư, cả hai hợp làm một, phát ra một loại kỳ diệu chi âm để cho đại năng cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, phảng phất như muốn trầm luân ở trong Phật âm, thần hồn muốn hòa tan.
Ầm ầm!
Khương Tư Nam, Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng nhao nhao thả ra tám tượng đá, ngoại trừ Khương Tư Nam lưu lại Kiếm Khôi Lỗi để ngừa tình huống bất trắc, tám tượng đá ở dưới Thuần Dương Đan thúc dục, bộc phát ra lực công kích cực hạn, hung hãn không sợ chết thẳng hướng trên trăm đại năng Thông Thiên Cảnh.
Thời điểm ở Huyền Vũ Điện, tám tượng đá chống lại trên trăm đại năng Thông Thiên Cảnh phong thái vô địch, đã sớm khắc ở trong nội tâm Khương Tư Nam, hôm nay tám tượng đá lần nữa phát uy, loại uy lực khủng bố kia, lập tức để cho một đám đại năng Thông Thiên Cảnh cảm nhận được áp lực thực lớn.
- Chư vị đạo hữu không cần sợ, tuy tám tượng đá cường đại, nhưng mà chỉ cần đánh bại năng lượng hạch tâm của bọn hắn, lập tức liền sẽ biến thành một đoàn phế liệu!
Một lão giả nhỏ gầy hô, muốn hiệu triệu tất cả đại năng đánh tan tám tượng đá này.
- Cẩn thận!
Nhưng mà lão giả này trong lúc nhất thời buông lỏng cảnh giác, bị một tượng đá cận thân giết tới, trường tiên phát ra thần mang lạnh thấu xương, lập tức liền nện vào đầu của hắn, lão giả kia trong ánh mắt mang theo thần sắc không dám tin, lập tức óc vỡ toang.
Nhưng mà giờ phút này, ở địa phương mọi người thấy không đến, một bóng đen xẹt qua, lập tức bắt đi Nguyên Thần của lão giả, Nguyên Thần của lão giả không có trốn ra, mọi người còn tưởng rằng là bị trường tiên quất thần hồn câu diệt.
Long Hoàng lén lút bay đến một bên, trong miệng ca băng ca băng rung động, long trảo gãi đầu của mình, trong ánh mắt lộ ra thần sắc hưng phấn:
- Giết a, nhanh giết, chết càng nhiều càng tốt, tư vị của Nguyên Thần thật sự là quá mỹ diệu!
Trên trăm đại năng tất cả đều cảm thấy sởn hết cả gai ốc, tám tượng đá không khỏi quá cường đại a, một đại năng căn bản không phải đối thủ của bọn hắn, nếu tiếp tục như vậy, những người này chẳng phải sẽ bị tượng đá giết sạch?
- Giết a!
Tất cả mọi người bắt đầu dốc sức liều mạng, Linh khí cường đại, thần thông vô tận ngang trời mà đến, đánh về phía tám tượng đá, tiếng kim thiết giao kích truyền đến, vô số hỏa tinh bắn ra bốn phía, hào quang nổ tung.
Nhưng mà trên người tám tượng đá một vết thương cũng không có, bóng loáng như kính, như không biết mệt mỏi giết chóc, đánh về phía một đám đại năng!
Oanh!
Khương Tư Nam chém ra một kiếm, Tử sắc Lôi quang hừng hực, mấy đệ tử Huyết Ma Tông ngăn cản ở phía trước lập tức bạo toái, hóa thành một mảnh huyết vụ.
Có cường giả từ sau lưng đánh tới, đó là một thanh chiến đao màu đen, lưu động lấy sát khí, ánh mắt của Khương Tư Nam không thay đổi, Thái Sơ kiếm quét ngang, kim quang sáng chói, mang theo cự lực vô tận.
Phanh!
Chiến đao lập tức bạo toái, người giấu ở trong sương mù kia toàn thân rung mạnh, trong miệng ho ra máu, trong ánh mắt mang theo thần sắc không dám tin, muốn chạy trốn, nhưng mà Khương Tư Nam một kiếm chém đến, trực tiếp gọt đầu lâu của hắn.
Khương Tư Nam ở trong đám người giết vào giết ra, trong cường giả Anh Thiên Cảnh, căn bản không ai có thể ngăn được hắn, nhao nhao bị giết sạch.
Hỏa Nguyên thấy một màn như vậy, ánh mắt lập tức lạnh như băng, quát lạnh một tiếng nói:
- Khương Tư Nam, đừng vội quát tháo!
Oanh!
Sau lưng Hỏa Nguyên, dâng lên sáu đạo thần quang rừng rực, như sáu tiểu mặt trời, để cho phiến Tinh Không này trở nên vô cùng chói mắt, một ngọn lửa màu xanh bay lên, để cho cả người hắn mang theo một loại khí tức thần bí.
- Hỏa Nguyên?
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, nghĩ tới trước kia bị Hỏa Nguyên đuổi giết, lập tức liền dâng lên chiến ý, tung thiên mà lên, đánh về phía Hỏa Nguyên.
Xùy! Xùy! Xùy!
Sau lưng Hỏa Nguyên, sáu mặt trời sáng chói chói mắt, ở trong nháy mắt liền tạo thành một mảnh hỏa diễm mênh mông, mơ hồ có Liệu Nguyên xu thế, tràn ngập về phía Khương Tư Nam.
Ầm ầm!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, biết rõ đây là Lục Dương Thần Quang Liệu Nguyên, lập tức đánh ra một chưởng, Lôi Đình tử sắc rừng rực chói mắt, mang theo một loại Thiên uy mênh mông, trực tiếp cùng những biển lửa kia đụng vào nhau, trong hư không phảng phất như một vòng mặt trời nổ tung, quang vũ vô tận bay tán loạn.
- Hỏa Nguyên, nhận lấy cái chết!
Khương Tư Nam thừa thế xông lên, tay trái Phong Lôi Kiếm, tản mát ra Lôi Đình Chi Lực cuồng bạo, tay phải Thái Sơ kiếm, phảng phất như Khai Thiên Tích Địa, song kiếm đều xuất hiện, chém về phía Hỏa Nguyên.
- Phần Thiên!
Hỏa Nguyên lạnh lùng hộc ra hai chữ, ngọn lửa màu xanh trên đỉnh đầu hắn khẽ run lên, phảng phất như phân ra từng sợi xích sắc thần hồng, như Trật Tự Thần Liên xông lên trời, mang theo ánh lửa vô tận, phủ kín cả phiến thiên không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.