Chương trước
Chương sau
Nhóm: Liliana
Nguồn:
- ----------------
Ký ức hơn một vạn năm trước đã rất rất xưa, đã lâu đến rất nhiều người quên trận đại chiến kia rồi.
Tuy Tu Chân giả thọ nguyên dài lâu, nhưng mà coi như là Vương giả cũng không quá đáng có thể sống hơn ba nghìn tuổi, không đạt tới đỉnh phong của Tu Chân cửu trọng, căn bản không có khả năng sống đến một vạn tuổi, mà muốn trường sinh bất tử càng phải vũ hóa phi tiên mới được.
Cho nên rất nhiều người biết hơn một vạn năm trước, Thần Ma đại chiến rất thảm thiết, tiền bối Nhân tộc Yêu tộc tử thương hầu như không còn, nhưng mà loại khí tức thảm thiết này lại căn bản không có người trải qua.
Mà bây giờ, ma vật vạn năm trước phá phong ấn, chỉ hai cánh tay liền có thể áp chế trên trăm đại năng Thông Thiên Cảnh, vậy nếu thân thể tụ hợp, sẽ mạnh bao nhiêu!
Ít nhất mọi người biết rõ, coi như là hai cánh tay của Vương giả, cũng không có khả năng biến thái như thế, như vậy chủ nhân hai cánh tay này, cảnh giới nhất định là viễn siêu Vương giả.
Thậm chí có thể là cường giả Hoàng đạo trong truyền thuyết, thiên hạ chí tôn!
Nghĩ đến đây, lại để cho trong tim mọi người run rẩy không thôi, đều hạ quyết tâm, nhất định phải lưu lại hai cánh tay kia, nếu không bị ma vật tập hợp chân thân, nhất định sẽ nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu.
Ầm ầm!
Tịch Diệt Ma Luân, Lục Dương Ly Hỏa Kính cùng Tinh Thần Đại Kỳ, ba kiện này đều là Linh khí Vương phẩm, uy năng mênh mông, coi như là hai cánh tay kia cũng không dám đơn giản ngăn cản, chỉ có thể tránh đi.
Điều này cũng làm cho mọi người có chút yên lòng, xem ra hai cánh tay này cũng không phải cường đến không thể chiến thắng, dù sao trước kia một cái tát đập toái bảy kiện Linh khí Vương phẩm uy thế quá cường đại.
Ông!
Khuôn mặt Hỏa Nguyên nghiêm túc, trên đỉnh đầu hiện ra một đóa hoa sen hỏa diễm thanh sắc, rơi ra hào quang óng ánh, sáng chói, cùng Lục Dương Ly Hỏa Kính phảng phất như có một loại liên hệ kỳ dị, lập tức Lục Dương Ly Hỏa Kính sáng lên, hỏa diễm sáng chói phún dũng đến.
Oanh!
Mắt thấy hai cánh tay muốn đào thoát, Đoan Mộc Hàn tế lên Tịch Diệt Ma Luân từ phía sau bọc đánh đến, Lục Đạo Luân Bàn chuyển động, phảng phất như hư ảnh sáu Tiểu Thế Giới, để cho hư không chung quanh bóp méo, tốc độ của hai cánh tay lập tức liền trở nên chậm chạp.
Phanh!
Khương Tư Nam càng bưu hãn, trực tiếp bay lên trời, một quyền oanh qua, kim quang mênh mông, như một Thái Cổ Thần Sơn trấn áp, lực lượng thân thể hắn cường hãn đến mức tận cùng bộc phát, mang theo thanh âm long ngâm hổ khiếu, trực tiếp oanh hai cánh tay trở về.
Xùy!
Thanh Liên Địa Tâm Hỏa vô tận tràn ngập, bao phủ hai cánh tay ở trong đó tiến hành luyện hóa, Tịch Diệt Ma Luân, Tinh Thần Đại Kỳ, cùng với trên trăm Linh khí cường đại bao phủ tứ phương, ngăn trở hai cánh tay kia đào thoát.
Oanh!
Thanh sắc quang mang bốc lên, hỏa diễm rừng rực, tản mát ra một cỗ khí tức thánh khiết, chung quanh cánh tay bao phủ khói đen rất nhanh liền hóa thành hư vô, cánh tay giãy dụa muốn đào thoát, nhưng mà Thanh Liên Địa Tâm Hỏa như giòi trong xương, một mực dán ở mặt ngoài, cũng không lâu lắm, trong cánh tay vậy mà bắt đầu tràn ra càng nhiều khói đen,
- Có hiệu quả! Nhanh đốt cháy nó!
Tất cả mọi người trong nội tâm vui vẻ, xem ra cánh tay quỷ dị này tuy cường hãn, nhưng vẫn e ngại hỏa diễm, nhất là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa.
Sắc mặt Hỏa Nguyên yếu ớt, cuồn cuộn không dứt phát ra Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, coi như là hắn cũng không chịu nổi, hơn nữa hai cánh tay một mực giãy dụa chấn động, để cho hắn cũng bắt đầu khí huyết cuồn cuộn, Nguyên Thần bắt đầu mờ đi.
- Không tốt!
Khương Tư Nam bỗng nhiên hô lớn một tiếng, chỉ thấy trên hai cánh tay, bỗng nhiên tràn ngập ra hai phù văn quỷ dị, tản ra khí tức bao la mờ mịt cùng phong cách cổ xưa, lập tức cánh tay rung mạnh, tất cả hỏa diễm cuốn ngược quay về, hai cánh tay quỷ dị ở dưới phù văn chấn động, phá tan phong tỏa trùng trùng điệp điệp, bay về phía đại môn cung điện.
- Oanh!
Bảy tượng đá lập tức chắn ở phía trước cánh tay, xiềng xích, cánh chim, chiến đao… đồng thời bộc phát thần mang, đánh úp về phía hai cánh tay kia.
Ông!
Khương Tư Nam chứng kiến, hai viên phù văn tràn ngập ở trong hư không, thần bí mà mênh mông, phảng phất như ẩn chứa hắc ám cực hạn nào đó, như vòng xoáy, hấp thu tất cả công kích, sau đó khí tức của hai cánh tay đột nhiên tăng cường vô số lần.
Oanh!
Sương mù bao phủ đến, thời điểm bảy tượng đá còn không có kịp phản ứng, hai cánh tay lập tức quét qua hông, sau đầu, đan điền, mi tâm, xương sống... của bọn hắn, lập tức bảy tiếng nổ vang lên, bảy tượng đá như mất đi tất cả sinh cơ, bảo trì tư thế tiến công, đứng ở chỗ đó.
- Thật là lợi hại! Vậy mà nhanh như vậy liền phát hiện hạch tâm năng lượng của bảy tượng đá!
Khương Tư Nam vô cùng chấn động, hắn và Đoan Mộc Hàn trước kia khổ chiến một tượng đá, cũng là thật lâu mới phát hiện hạch tâm năng lượng, hơn nữa chế phục tượng đá, hai cánh tay kia cũng thật là quỷ dị.
Oanh!
Hai cánh tay thế đi không giảm, như hai đạo hào quang màu đen, lập tức muốn xông ra cửa điện.
Mọi người công kích rơi vào trên người nó, nhưng rốt cuộc không cách nào thành xu thế vây kín, trên cánh tay hắc quang lập loè, lông tóc không tổn hao gì.
- Đang!
Một tiếng vang thanh thúy truyền đến, Mộc Ngư lập tức từ trên trời giáng xuống, đập đến trên hai cánh tay.
- A Di Đà Phật, Yêu Ma lớn mật, lại dám ở nơi này làm bậy, xem tiểu hòa thượng ta hàng ma trừ yêu, luyện ngươi thành tro bụi! Thức thời liền bỏ xuống đồ đao, quy y ngã phật, nếu không ta... Uy uy uy, có thể nghe ta nói hết lời lại động thủ hay không, quá ngoan cố rồi...
Tiểu hòa thượng mang theo Hoàng Kim Mộc Ngư so với hắn còn lớn hơn một chút, chắn trước cửa, đối với hai cánh tay bị hắn nện choáng lải nhải, một bộ tiểu thần côn.
Oanh!
Hai cánh tay hắc quang đại tác, hai viên phù văn lập loè, sương mù lượn lờ, có một loại chấn động cùng sát khí tuyệt diệt hết thảy ngập trời, lao về tiểu hòa thượng.
Phanh!
Tất cả mọi người không có chứng kiến tiểu hòa thượng là ra tay như thế nào, một đạo quang mang màu vàng hiện lên, hai cánh tay lại bị Hoàng Kim Mộc Ngư đập rơi trên mặt đất.
Đằng sau tất cả mọi người vọt lên, Lôi Đình rừng rực chói mắt, hỏa diễm đốt không, vô số thần thông, Linh khí cường đại đan vào thành một mảnh thần mang khủng bố, muốn triệt để phá hủy hai cánh tay.
Oanh!
Trong khoảng thời gian ngắn trên cánh tay truyền ra chấn động cuồng nộ, hai viên phù văn ở trong hư không hòa thành một thể, trong đó một cánh tay lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được héo rũ, hóa thành một đạo bóng dáng màu đen dung nhập đến trong cánh tay còn lại.
Cánh tay kia trở nên no đủ, toàn thân đen nhánh bóng lưỡng, lưu động khí tức khủng bố, lập tức bộc phát ra một mảnh nước lũ màu đen, trực tiếp ngăn lại toàn bộ công kích.
- Ầm ầm!
Một cánh tay trực tiếp vỗ vào trên Hoàng Kim Mộc Ngư của tiểu hòa thượng, cự lực cuồng bạo chấn hắn bay ra ngoài, tiểu hòa thượng quái kêu một tiếng, đập vào trên đại điện.
Ông!
Cánh tay kia lôi cuốn lấy ma khí màu đen, lập tức chạy ra đại môn khỏi cung điện, biến mất không thấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.