Chương trước
Chương sau
- Chúng ta vẫn là xem thường Long Ngưng Tuyết, trên người nàng che dấu cỗ lực lượng kia chẳng lẽ là Chân Long chi lực? Truyền thuyết nàng đã nhận được Chân Long truyền thừa, chẳng lẽ là thật?
Trong ánh mắt Kim Đức Chân Nhân bỗng nhiên lộ ra hào quang rừng rực, hắn nghĩ tới khả năng nào đó đáng giá tất cả mọi người điên cuồng.
- Đúng vậy, nhất định là cái này, nữ nhân này Hắc Long phủ chúng ta muốn!
Minh Xà cũng toàn thân chấn động, trong ánh mắt rốt cục không hề lạnh như băng, ngược lại lộ ra thần sắc tham lam.
- Chư vị, bây giờ không phải là thời điểm tranh luận, nhanh giết Khương Tư Nam cùng Huyết Ma, bằng không thì nói không chừng chúng ta đều phải chết ở chỗ này!
Tam Tiên lão tổ thở dài một hơi, vội vàng thúc giục nói.
- Vậy đừng có lưu thủ nữa, giết đi!
- Giết!
Tất cả mọi người quát lạnh một tiếng, lập tức giương động thân hình, hơn mười đại năng Thông Thiên Cảnh, đồng thời đánh về phía Long Ngưng Tuyết.
Khương Tư Nam ở sau lưng Long Ngưng Tuyết, trong thức hải của hắn, trong ánh mắt thần hồn kim sắc lộ ra thần sắc vừa điên cuồng vừa lo lắng.
Tuy hôm nay hắn bị Huyết Tổ khống chế thân hình cùng thức hải, nhưng mà tình hình bên ngoài hắn vẫn có thể cảm giác nhất thanh nhị sở, nhất là Long Ngưng Tuyết đẫm máu chiến đấu, nhận lấy thương thế rất nặng, thủ ở trước mặt của hắn tử chiến không lùi.
- Sư tỷ, ngươi như thế nào ngốc như vậy...
Con mắt của Khương Tư Nam đỏ hồng, trong lòng có một dòng nước ấm kích động, trong lúc nhất thời nghẹn ngào nói không ra lời.
Mà Huyết Tổ, vẫn cực kỳ cẩn thận đứng ở trong biển máu, hết sức cẩn thận nhìn Hồng Mông Tạo Hóa Tháp trên thần hồn của Khương Tư Nam.
Huyết Tổ phóng ra vài đạo Huyết Ảnh phân thân, muốn tiếp xúc thần hồn của Khương Tư Nam, nhưng mà không hề ngoài ý muốn đều bị quang mang bạch sắc luyện thành hư vô.
Trong ánh mắt Huyết Tổ lộ ra thần sắc vô cùng kích động, biết rõ ngọc tháp bảy tầng này nhất định là chí bảo, cũng không biết là cấp bậc bảo vật gì, lại có thể tự chủ phòng ngự linh hồn, hơn nữa cỗ chấn động thần bí mênh mông kia, để cho hắn phảng phất như nghĩ tới đồ vật nào đó, hô hấp trở nên có chút dồn dập.
Nhưng càng như thế, hắn càng không dám tới gần Khương Tư Nam, sợ mình cũng gãy ở chỗ này.
Hắn chỉ là không ngừng ở trong biển máu ngưng luyện huyết ảnh phân thân, đi dò xét uy lực của Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, muốn tìm ra một loại phương pháp có thể xuyên thấu những hào quang kia.
- Long Hoàng, tình hình của Long sư tỷ bây giờ vạn phần khẩn cấp, tùy thời có nguy hiểm tánh mạng, có biện pháp nào mang hai người chúng ta đi ra ngoài không!
Thanh âm của Khương Tư Nam lo lắng nói.
Long Hoàng thở dài một hơi nói:
- Căn bản không có khả năng, nhiều đại năng Thông Thiên Cảnh như vậy, hơn nữa Tam Tiên lão tổ cùng Minh Xà Đại tướng quân, thực lực đều đạt đến Thông Thiên Cảnh đỉnh phong, trên người còn có dị bảo, dù ta có thể mở ra hư không thông đạo, cũng sẽ lập tức bị bọn hắn công phá, hai người khẳng định không được, nếu một mình ngươi mà nói, còn có mấy phần nắm chắc!
- Không được! Ta không thể bỏ sư tỷ ở lại chỗ này!
Khương Tư Nam quả quyết cự tuyệt nói.
- Long Hoàng, nếu ngươi toàn lực thi triển, có thể tống xuất Long sư tỷ ra Tam Tiên Đảo hay không?
- Cái gì?
Long Hoàng tức cười, lập tức cười lạnh một tiếng nói:
- Tiểu tử, ngươi thật đúng là tình chủng, vì tình ngay cả tánh mạng của mình cũng không để ý sao? Nếu đưa nàng đi, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Ta không có khả năng để cho Long sư tỷ chết cho ta, huống hồ, ta cũng không nhất định sẽ chết...
Ánh mắt Khương Tư Nam bỗng nhiên lóe lên, lộ ra một tia tinh quang, vội vàng hỏi:
- Long Hoàng, nếu ngươi trước tiên cất bước Long sư tỷ, sau đó lại tiễn đưa ta ly khai có khả năng không?
- Căn bản không có khả năng!
Long Hoàng không cần suy nghĩ nói:
- Tuy hôm nay ta khôi phục thực lực nhất định, nhưng mà không tính cường đại, Cửu Dương Phong Thiên Đại Trận kia rất lợi hại, làm cho không gian nơi đây bị phong ấn, lực cản cực kỳ cường đại, ta mở hư không thông đạo một lần không sai biệt lắm liền tiêu hao hết toàn bộ lực lượng, căn bản không cách nào mở ra lần thứ hai!
- Vậy nếu không phải ly khai Tam Tiên Đảo? Mà mang ta đi tới phiến Bí cảnh kia, có khả năng không?
Con mắt Long Hoàng lập tức sáng ngời, chậm rãi nói:
- Ngươi là muốn thông qua Bí cảnh, tiến vào phiến cổ chiến trường kia? Bí cảnh ngay ở trên Tam Tiên Đảo, hơn nữa ta còn ở bên trong để lại phong ấn, nếu đi vào có lẽ không hao phí lực lượng gì! Bất quá tiểu tử ngươi cố ý muốn đưa Long Ngưng Tuyết ra Tam Tiên Đảo, chỉ sợ đối với cổ chiến trường kia cũng không có bao nhiêu tin tưởng a?
- Có thể đi vào Bí cảnh, vậy là tốt rồi!
Khương Tư Nam lập tức ổn định tâm thần, trong ánh mắt lộ ra một tia thần sắc nhàn nhạt nói:
- Tiến vào cổ chiến trường, xác thực là một cơ hội, có thể vật lộn đọ sức, nhưng mà không cần phải để cho Long sư tỷ cùng ta đi liều mạng, cho nên ý ta đã quyết, ngươi tiễn đưa nàng ly khai đi!
Trong ánh mắt Long Hoàng lộ ra một tia phức tạp, đến cuối cùng rốt cục không có cự tuyệt, nhẹ gật đầu.
- Việc này không nên chậm trễ, hiện tại đưa Long sư tỷ ly khai, giúp ta mang cho nàng mấy câu...
Bên ngoài Long Ngưng Tuyết, đụng phải nguy cơ rất trí mạng, hơn mười đại năng Thông Thiên Cảnh đồng thời công giết, tuy ngấp nghé bí mật Long tộc trên người nàng, không có hạ sát thủ, nhưng vẫn làm cho nàng bị trọng thương, không ngừng ho ra máu.
Nàng sợi tóc mất trật tự, dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy tái nhợt, khóe miệng còn có trên người, đều có vết máu đỏ tươi, nhiễm ở trên váy, nhìn thấy mà giật mình.
Da thịt như ngọc lộ ở bên ngoài, quần trắng cũng có chút rách nát, cả người trọng thương khó có thể tưởng tượng, nhưng mà Băng Phách Thần Quang Kiếm trong tay vẫn đang nắm chặt, gắt gao ngăn ở trước mặt Khương Tư Nam.
Thậm chí nàng cũng không biết vì sao mình phải làm như vậy, chỉ là vừa nghĩ tới thiếu niên sau lưng kia, nội tâm liền rung rung, sau đó kiên định, sau đó chiến đấu, sau đó không sợ hết thảy.
- Khương sư đệ, ta sắp chết phải không... Nhưng mà ngươi nhất định phải sống a...
Dung nhan tuyệt thế bỗng nhiên nở nụ cười, ý thức có chút mơ hồ, trong miệng phát ra một tiếng thở dài nhẹ nhàng.
Nàng phảng phất như đã thấy không rõ bóng người chung quanh, nhìn không tới những thần thông công giết kia, nhưng mà kiếm trong tay vẫn kiên định vung vẩy, tuy lực lượng đã rất yếu, nhưng vẫn kiên trì.
Giống như bước chân trong đêm tối truy đuổi quang minh, tuy lảo đảo, nhưng mà chỉ cần nhìn thấy một chút hào quang, có thể chiếu sáng tất cả hi vọng.
Oanh!
Cửu Dương chi hỏa mãnh liệt bành trướng, hóa thành một hải dương kim sắc, rừng rực chói mắt, lập tức bao phủ Khương Tư Nam, muốn đốt hắn thành tro tàn.
Ngay thời điểm Long Ngưng Tuyết cơ hồ muốn dầu hết đèn tắt, một đạo hào quang sáng chói ở bên cạnh nàng lập loè, lập tức tạo thành một đạo Không Gian Chi Môn nuốt nàng vào.
Ngay khi nàng ly khai, một thanh âm ôn hòa ở bên tai nàng vang lên, làm cho nàng lập tức kích động, khóe mắt không khỏi chảy xuống một giọt lệ óng ánh.
- ... Sư tỷ, hiện tại ta dùng Không Gian Chi Môn tiễn đưa ngươi ly khai, ngươi nhất định phải chạy về tông môn, ngàn vạn lần không nên trở về tìm ta, không nên lo lắng cho ta, ta có biện pháp thoát khỏi thân, ly khai nơi đây...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.