- Đúng vậy, nên như vậy!
- Nếu Khương sư đệ ngay cả điểm ấy cũng không tiếp thụ, chúng ta liền không lấy!
Lý Thừa Phong cùng Lưu Quy Nguyên cũng lên tiếng tỏ vẻ, thái độ rất kiên quyết.
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng nói:
- Các vị sư huynh sư tỷ, không nói ở thế giới dưới lòng đất các ngươi chiếu cố ta rất nhiều, nếu không có các ngươi ta cũng không cách nào đoạt được Long Huyết Quả Thụ, mười tám viên Long Huyết Quả này chúng ta nên chia đều!
Nhưng mà vô luận Khương Tư Nam nói như thế nào, mấy người bọn họ đều không tiếp thụ, coi như là Dịch Phi cùng Long Thu Nguyệt cũng lắc đầu cự tuyệt.
- Khương sư đệ, chúng ta đột phá đến Anh Thiên Cảnh, một viên Long Huyết Quả là đủ, nhiều hơn cũng không dùng đến, ngươi không cần chối từ, nếu không chúng ta một viên cũng sẽ không lấy!
Đến cuối cùng Long Thu Nguyệt lên tiếng, lúc này Khương Tư Nam mới lắc đầu cười khổ, thu Long Huyết Quả còn lại vào.
Đã nhận được Long Huyết Quả, đám người Long Thu Nguyệt cũng cao hứng, chuẩn bị chờ tu vi ma luyện viên mãn, cảm ngộ đến cơ hội, sẽ bế quan đột phá.
Đợi đến lúc trăng lên giữa trời, đám người Long Thu Nguyệt liền tán đi.
Nhị sư huynh Dịch Phi vỗ vỗ bả vai Khương Tư Nam, cười hắc hắc chui xuống đất.
Ngày bình thường Dịch Phi tu luyện, đều là ở trong lòng núi Thiên Đạo Phong tiến hành, coi như là nghỉ ngơi cũng chìm ở trong lòng núi, một bên hấp thu đại địa chi khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1464039/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.