Huynh muội Vân gia cũng cảm giác Lâm sư huynh có chút hơi quá đáng, mặc dù trong nội tâm bất mãn, nhưng lại không dám nói, dù sao Lâm sư huynh là nhi tử của trưởng lão ngoại môn, không phải hai người bọn họ có khả năng đắc tội.
Trên mặt Vân Thông mang một tia áy náy, nói với Khương Tư Nam:
- Ân công không nên tức giận, mặc dù Lâm sư huynh có chút lỗ mãng, nhưng mà cũng là vì có thể làm cho ân công gia nhập Đại La Thiên Tông, bằng không mà nói thật sự chính là rất khó làm?
Lâm sư huynh hung hăng nhìn Lý Kim Long, lại có chút kiêng kị liếc mắt nhìn Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị, đúng là vẫn không dám phát tác.
Tình thế không bằng người, hắn cũng biết bây giờ không phải là thời điểm phát tác, chỉ ghi tạc Lý Kim Long ở trong nội tâm, đối với Khương Tư Nam cũng có chút oán hận.
Khương Tư Nam đối với Vân Thông cùng Vân Hi cười nhạt một tiếng nói:
- Các ngươi không nên gọi ta là ân công ân công, không tự nhiên, ta gọi Khương Tư Nam, các ngươi hô tên của ta là được. Ta muốn gia nhập Đại La Thiên Tông, tự nhiên là có biện pháp, cái này các ngươi nhận ra không?
Trong tay Khương Tư Nam lóe lên hào quang, xuất hiện một lệnh bài phong cách cổ xưa, tràn ngập hào quang sáng chói, phía trên có hai cổ triện: Đại La!
- Đại La Lệnh?
Vân Thông, Vân Hi cùng Lâm sư huynh, đều đồng thời hoảng sợ nói.
- Khương đại ca, ngươi đã có Đại La Lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1463953/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.