Còn Tát Nhân lại lần nữa biến trở về hình thể bình thường, chỉ là trên người vết thương chồng chất, Cự Phủ nổ tung, mặt như giấy vàng, chỉ còn lại có một hơi cuối cùng!
- Tật!
Trên mặt Tát Nhân lộ ra thần sắc vô cùng kinh hãi, biết rõ mình chỉ sợ chạy trời không khỏi nắng, cắn răng một cái, trong tay có một tấm linh phù lóe lên hào quang, muốn bay về phía xa xa.
- Linh phù đưa tin sao?
Khương Tư Nam khinh thường cười cười, lập tức tế ra Cấm Không Phù, một tia hư không chấn động bao phủ phương viên ngàn trượng, linh phù truyền tin lập tức giống như lâm vào trong lầy lội, bị giam cầm lại.
Khương Tư Nam tay khẽ vẫy, linh phù truyền tin liền rơi xuống trong tay mình, Liệt Diễm bốc lên, linh phù truyền tin bị đốt thành tro tàn.
Trên mặt Tát Nhân tràn đầy thần sắc tuyệt vọng, hắn nằm trên mặt đất, lục phủ ngũ tạng đã triệt để nát bấy, hơi thở mong manh, ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam tràn đầy sợ hãi, không cam lòng cùng hung ác.
- Ngươi không cần không cam lòng, ta tin tưởng Đại quốc sư A Bố Nhĩ Tư rất nhanh sẽ đến bồi ngươi!
Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, tùy tiện cho Tát Nhân mấy viên Linh Đan chữa thương, sau đó giam cầm kinh mạch toàn thân hắn, ném vào trong Huyền Hoàng Không Gian.
Tuy Khương Tư Nam không ngại giết hắn đi, nhưng mà sợ giết Tát Nhân, sẽ bị A Bố Nhĩ Tư biết rõ, đối với kế hoạch tiếp theo bất lợi, liền nhốt hắn lại.
Hồng Mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1463806/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.