Tần Như Tuyết nhoẻn miệng cười:
- Hết thảy đều nhờ sư huynh!
- Ân?
Sau lưng thanh niên cẩm y, một lão giả diện mục hung ác nham hiểm, bỗng nhiên ánh mắt lóe lên, thần hồn như nước tràn ngập toàn bộ đại sảnh, nhưng mà hắn tìm tòi một lúc cũng không có gì, sắc mặt hơi có chút nghi hoặc.
- Làm sao vậy?
Thanh niên cẩm y hỏi.
Lão giả lắc đầu nói:
- Không có gì, có thể là ta cảm giác sai, vừa rồi giống như cảm giác được có người nhìn trộm, nhưng mà dò xét một vòng lại không có phát hiện gì.
Thanh niên cẩm y mỉm cười:
- Vương trưởng lão, toàn bộ Ngọc Kinh Thành đều không có cường giả vượt qua Chân Thiên Cảnh, lại có ai dám ở trước mặt ngươi nhìn trộm chúng ta!
Hắn rất tự tin, lúc này đây đi ra phụ thân vì phòng ngừa vạn nhất, cố ý phái Vương trưởng lão đi theo mình, ở trong thế tục cường giả Chân Thiên Cảnh là cao thủ tuyệt đối, bởi vậy thanh niên cẩm y đối với an toàn của mình ngược lại cực kỳ yên tâm.
Một bên khác, ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, trong nội tâm thầm hô một tiếng may mắn.
Vừa rồi chính là hắn dùng thần hồn đi dò xét ghế lô của Tần Như Tuyết, không nghĩ tới thiếu một ít liền bị phát hiện, nhưng mà lão giả kia còn không có phát hiện sự hiện hữu của mình, cũng làm cho hắn đối với cường độ thần hồn của mình đã có một nhận thức trực quan.
Thần hồn của hắn, hôm nay đã có thể dò xét đến phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tien-de/1463758/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.