“Bách lão, đằng trước chính là hang động đó!”
Quân đứng cách một cửa hang nhỏ xíu chỉ đủ một người chui vào.
“Tiểu tử, nhớ kỹ những gì ta dặn chưa?”
“Nhớ rồi! Nhưng ông chắc chắn đối phó được chứ?”
“Đương nhiên, chỉ cần nó lọt vào tay ta thì chắc chắc là chết!”
Quân gật gù, hắn đồng ý mạo hiểm một phần vì có lòng tin vào Bách lão. Nhưng chủ yếu là hắn muốn thoát khỏi ám ảnh bị kẻ khác trói buộc, hơn nữa một kẻ tồn tại từ mấy trăm năm trước như Uông Dương chắc chắn sẽ có thứ tốt trên người, bảo rằng không nảy lòng tham là nói dối.
Hắn chui vào hang tối, vẫn là khung cảnh quen thuộc. Bức tượng đá nửa người nửa quỷ và đầy những bộ xương cốt, giáp trụ vứt vãi xung quanh.
“Uông tiền bối! Ta trở lại rồi đây!”
Không gian im lặng một hồi, rồi đột nhiên từ ngực hắn lan đến một cơn đau nhức khó chịu khiến hắn khuỵu xuống.
“Haha! Đúng là ngươi!”
Tàn hồn Uông Dương vô thanh vô tức xuất hiện lượn lờ quanh người.
“Ngươi lại dám động tay động chân vào Huyết ấn của ta!”
Quân cảm nhận được một tia sát ý, vội vã đáp.
“Tiền bối nói đùa! Bị người khác hạ ấn trên người mà không tìm cách hoá giải thì mới là chuyện lạ. Ta chỉ cố gắng tìm đường sống mà thôi. Đáng tiếc Huyết ấn của tiền bối quá mức lợi hại…”
“Xem như ngươi còn biết thức thời. Chỉ cần giao ra đồ vật ta cần, đương nhiên sẽ giải ấn cho ngươi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3649249/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.