Hà Chương vừa bay lượn trên bầu trời vừa né tránh những quyền ấn từ tay Tạ Tĩnh, lúc thì vút lên cao, lúc lại lượn xuống sát mặt đất nhờ tán rừng già che đậy.
Tuy ông ta nhanh hơn nhưng sức lực không bằng, dù mấy lần bỏ xa Tạ Tĩnh nhưng vẫn bị đuổi kịp. Sau nửa giờ chạy trốn, Hà Chương cuối cùng dừng lại đáp xuống một mỏm đá nhô cao.
Tạ Tĩnh đến nơi đứng trên không mà cười:
“Sao? Dậy mà bay nữa đi!”
“Tạ Tĩnh! Có dám đánh với ta một trận sòng phẳng hay không?” Hà Chương quát.
“Haha! Ba mươi năm nay tu vi của ngươi vẫn giậm chân tại chỗ, còn ta đã là Huyền giai ngũ đẳng, ngươi định lấy gì đánh với ta!”
“Lấy mạng ra đánh với ngươi!”
Dứt lời từ bốn phương tám hướng đất đá chuyển động ùn ùn lao tới tấn công. Tạ Tĩnh đơn giản vung tay quét một làn huyết khí đập nát toàn bộ.
Hà Chương xoáy lên một đao, số đất đá bị vỡ lập tức bay về tụ lại thành một thanh đại đao dài hơn hai mươi mét chém xuống. Huyết khí hóa thành cự thuẫn đỏ máu chặn lại, một phần biến thành hàng ngàn mũi huyết châm phóng tới.
Hà Chương múa trường kiếm bên tay trái, cuồng phong cuộn lên ngăn cản huyết châm. Tạ Tĩnh lợi dụng thời cơ áp sát, liên tiếp tung mấy chục cú đấm như trời giáng.
Hà Chương thủ thế lùi lại, bị đánh rơi xuống mỏm đá tạo thành một hố sâu nứt nẻ, bụi tung mờ mịt.
Vừa lúc hai tên Huyền giai của Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3579337/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.