Quyền kiếm va chạm, sóng xung kích toả ra bốn phương tám hướng. Cả hai đều lùi lại ba bước, trên lưỡi kiếm đen còn lưu lại chút hoả diễm tí tách. Hắn nhìn ngọn lửa yếu ớt, kinh thường vẫy tay một cái, tức thì toàn bộ ngọn lửa bị dập tắt, mà hoả khí sót lại cũng tiêu tan không còn chút gì.
Tên cao lớn thầm kinh sợ, quát lớn:
“Làm sao có thể? Ngươi không thể nào mạnh như vậy được!”
“Sao cũng được. Tiếp ta thêm một kiếm!” Quân lập tức lấy đà xông lên. Hắn trước giờ chiến đấu đều không rườm rà hoa mỹ, bởi hắn hiểu, cách hiệu quả nhất chính là cách đơn giản nhất, đặc biệt khi đối phương yếu thế hơn mình.
“Uỳnh!” Một lưỡi rìu to lớn bổ xuống ngăn cản bước chân hắn. Quân lập tức giơ kiếm lên đỡ. Tên cầm rìu mạnh hơn hẳn, nhưng sức lực của Quân đâu phải tầm thường! Lưỡi rìu trên cao ra sức ép xuống bị thanh kiếm cản lại không thể nhúc nhích. Ngay liền đó, một tia kiếm khí đen thui nhằm vào ngực hắn lao đến. Quân nhíu mày buông một tay, chỉ để tay phải cầm kiếm đỡ lấy cây rìu. Tay trái tụ lực biến thành trảo tóm chặt lấy thanh kiếm đen trước con mắt ngỡ ngàng của nữ tử. Hai bên giằng co bất phân thắng bại.
“Ta đến đây!” Tên cao lớn nhắm phía sau Quân, bàn tay lăm lăm hỏa diễm xông tới.
“Hừ! Phá cho ta!” Quân giận dữ hét lên. Trường kiếm quét ngang, mười tia kiếm khí bộc phát tỏa ra đột phá vòng vây.
Từ trong khói bụi mịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-tam-thien/3579277/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.