- Họ Hồng, ngươi cảm thấy Liêu Phi Bạch ta là người dễ khi dễ đúng không? Việc hôm nay, ngươi phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng!
Trong tiếng quát nổi giận, một đạo Hàn Băng kiếm to lớn, ầm ầm đánh tới Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang ở Định Quang Phong.
Một đạo kiếm quang cực kỳ hốt hoảng từ trên Định Quang Phong bay ra, đón lấy Hàn Băng kiếm của Liêu Phi Bạch.
- Liêu La Sát, ngươi nổi điên làm gì!
Hồng Bán Giang hét lên.
- Ai khi dễ người của ngươi?
- Còn nói không có?
- Chu Chí An và Tào La là đồ đệ của ngươi đúng không? Cho mượn Bảo khí hạ phẩm Tam Nguyên Kiếm có phải đại đồ đệ Phiền Sở Ngọc của ngươi không?
Liêu Phi Bạch nổi giận quát lên, kiếm quang càng nhanh.
- Liêu La Sát, mắt ngươi mù sao? Diệp Chân kia có bị gì không, ngươi xem đồ đệ của ta, một người nội thương, một người trọng thương, thiếu chút nữa liền xong đời!
Trên bầu trời, kiếm đến kiếm đi, làm các đệ tử xem ngây người, nhất là đệ tử ngoại môn, trực tiếp sợ đến run rẩy.
- Trời ạ, Liêu Phi Bạch lợi hại như vậy?
- Cũng may Diệp Chân thắng, bằng không, hôm nay không chỉ san bằng Định Quang Phong ngươi mười trượng, mà là trực tiếp san bằng!
Đang khi nói chuyện, lại có một đạo kiếm quang giống như sấm sét từ Đông Lai Phong bay ra, tốc độ cực nhanh, né qua Hồng Bán Giang chặn đường, trực tiếp đánh vào Định Quang Phong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-chi-vuong/2055219/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.