Hưu!
Một đạo kiếm quang màu băng lam mang theo hàn ý vô tận bắn về phía Diệp Chân, kiếm ý băng hàn kia, để toàn thân Diệp Chân bao phủ một tầng sương trắng.
Có điều lúc này đây, ánh mắt Diệp Chân lại không nháy một cái, còn đảo mắt quan sát tỉ mỉ đạo kiếm quang màu băng lam kia.
- Liêu giáo tập, thủ pháp luyện gan của ngươi cho ta, thật không có ý tưởng mới gì cả?
Nhìn chằm chằm vào kiếm quang màu băng lam, Diệp Chân có chút nhàm chán nói.
Liêu Phi Bạch Liêu giáo tập mặc quần áo màu lam nhạt, mày liễu mắt sao, khí khái hào hùng không thua kém đấng mày râu, không có dấu hiệu nào xuất hiện ở trước người Diệp Chân.
- Ta nghĩ ngươi quên một tháng ước hẹn, đang chuẩn bị đi bổ gia hỏa không giữ lời hứa như ngươi, không nghĩ tới, ngươi ngược lại đến rồi.
Trong nháy mắt Diệp Chân đổ mồ hôi lạnh, hắn cảm giác ánh mắt của Liêu Phi Bạch trên dưới dò xét hắn, tựa hồ đang đánh giá đâm từ nơi nào mới tốt, thật giống như muốn một kiếm bổ hắn, để toàn thân hắn rét run.
Một ánh mắt có thể để Diệp Chân như thế, Diệp Chân chỉ có thể nói, nữ nhân Liêu Phi Bạch này, quá kinh khủng.
- Yên tâm đi, chủ yếu là tu vi của ngươi quá non, không chịu được dọn dẹp, chờ tu vi của ngươi lại tiến bộ một bước, ta tuyệt đối sẽ cho ngươi kinh hỉ.
Nói xong, Liêu Phi Bạch chỉ vào tấm bia đá ở sau lưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-chi-vuong/2055130/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.