Nguồn: truyentop.net
Ninh Thành tối ngủ nằm mơ tới Kỷ Lạc Phi thời điểm, cũng cảm giác được một cái thân thể mềm mại dán đến.
"Lạc Phi..." Ninh Thành run giọng hô một câu, theo bản năng đem thân thể mềm mại kia kéo đi đến.
Nhỏ nhẹ một tiếng "Anh." Để cho Ninh Thành cảm thấy không đúng, đây căn bản cũng không phải là nằm mơ, đây là ôm vào một cái thân thể mềm mại thật.
Hắn lập tức mở mắt, nhàn nhạt mùi thơm nữ nhân truyền tới, lúc này sắc trời đã hiện lên sáng, hắn đã nhìn thấy rõ khuôn mặt tuyệt mỹ của Hứa Ánh Điệp. Lúc này trên mặt Hứa Ánh Điệp mang theo vẻ hồng nhuận như son vậy, nhắm mắt thật chặt, căn bản cũng không có dũng khí mà nhìn Ninh Thành.
Cánh tay của Ninh Thành theo bản năng mò tới một chút, Hứa Ánh Điệp sau lưng trơn tuột không gì sánh được, nõn nà như như vậy. Tay hắn rất dễ dàng ở cuối phần lưng của Hứa Ánh Điệp lướt qua một cái đường cong, rơi vào trên một chỗ cực kỳ cực kỳ, cực kỳ … cực kỳ …mềm mại. Ở sau gáy nàng chỉ còn một sợi dây yếm nhỏ tinh tế, nói cách khác nàng ngoại trừ một món nho nhỏ áo lót ra, trên người dĩ nhiên không hề mặc gì cả.
"Muốn ta..." Thanh âm của Hứa Ánh Điệp thật giống như từ xa vời truyền đến vậy, rất nhẹ rất nhỏ, lại hết lần này tới lần khác làm cho Ninh Thành nghe rõ ràng.
Ninh Thành ở tiểu linh vực tu luyện, trong thân thể vốn là có một tia dương khí chi độc không có trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-chi-mon/1842051/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.