Chương trước
Chương sau
Âm Phong tông tổ chức đại bỉ khoảng cách còn một tuần, thời gian này rất nhiều nhân vật lịch luyện bên ngoài bắt đầu rục rịch trở về, bao quát tứ viện người.
Trong đó nổi bật nhất vẫn là Bắc viện người đông đảo, thực lực còn tại Tây viện bên trên, còn như Nam viện thần bí rất ít lộ ra thông tin ngoại giới, cho nên duy nhất viện này có thể ít tiếng tăm hơn yếu nhất Đông viện.
Nhắc đến Đông viện chính là hao tổn nhân lực hai ba thành, năm nay bọn họ chỉ sợ muốn so năm ngoái càng thêm thảm, bất quá gần đây nổi lên tuyệt thế thiên tài dám một mình xông đến Tây viện, tàn sát rất nhiều đồng môn sư huynh, trực tiếp vượt qua đại cảnh giới đánh bại kiếm yêu Lâm Phong.
Bất quá đại bỉ diễn ra quy tụ rất nhiều tuyệt thế thiên tài, bọn họ không nghĩ mỗi mình Vũ Thế Kiệt có thể gây nên sóng gió gì, cùng lắm chính là đỡ mất mặt hơn so với năm ngoái một chút.
Sâu nhất một chỗ trong Đông viện, nơi này quang cảnh âm u liên tục kéo đến rất nhiều đợt băng hàn quét ngang, phụ cận xây lên một tòa đại viện, đại môn bên trên treo biển hiệu khắc ba chữ Linh Minh Túc, chỉ là ba chữ thế nhưng nhìn qua mang cho người ta vô hình áp bách, nhàn nhạt khí thế như ẩn như hiện vờn quanh.
Trong viện một tòa lầu nhỏ, thân ảnh nam tử ngồi trên ghế gỗ, mắt hướng lên xa xa mây đen tụ tập, thâm trầm con mắt không chút gợn sóng, không ai biết hắn đang nghĩ gì.
"Đại sư huynh, bên Tây viện đã rút người, bọn họ còn nói nên nhớ giao ước thỏa thận những gì." Ngoài cửa truyền đến một giọng nói xa lạ, người nọ chỉ dám đứng ngoài cửa gọi vào.
"A, đã biết, cứ như kế hoạch mà làm tuyệt đối đừng sai sót, lần này đại bỉ giúp ích rất lớn đến ta đột phá thoát thai cảnh tiến nhập nội môn."
Linh Minh Túc nhấc lên tách trà thưởng thức, vô hình chung miệng nở một nụ cười, thực ung dung tự tại.
"Đã rõ đại sư huynh."
Trao đổi chấm dứt, người bên ngoài cũng đã rời đi, Linh Minh Túc nhàn nhạt liếc mắt ra cửa sổ, bất tri bất giác lầu nhỏ chìm trong tĩnh mịch kéo dài.
Có thể thấy phía trước đại viện không xa đặt lên một khối thạch bia, trên đó khắc lên rất nhiều danh tự từ cao đến thấp, phóng mắt lên đỉnh bia liền thấy, tinh anh bảng, thứ nhất Linh Minh Túc, tổng cộng ghi chép hai trăm danh tự được khắc lên đã lâu.
...
Chết, chết, chết.
Từ xa xa có thể nghe thấy những tiếng quát tháo tràn đầy khí lực vọng lại, thanh âm như được ngưng thực đè nén rất lâu nháy mắt bạo phát ra khủng bố khí thế.
Lại gần liền thấy một thân ảnh nam tử cao lớn ở trần lộ ra làn da màu đồng cổ, cơ bắp cuồn cuộn như rồng như hổ bao phủ lấy cơ thể tạo ra một khối hoàn mĩ dáng người, chính là đối phương liên tục nâng lên quyền đầu đánh về phía trước va chạm mạnh mẽ vào tảng đá cao ba mét, mỗi một tiếng thét lên quyền đầu tung ra mang theo kình lực khủng bố đấm chính diện tảng đá bề mặt, thanh âm vang lên có thể khiến người khác nhìn vào mà phát run.
Bang bang bang.

Quyền đầu cứng như sắt thép khiến đá vụn liên tục rơi ra, đứng xa nhìn lại có thể thấy bề mặt tảng đá cao ba mét xuất hiện chằng chịt vết lõm sâu một tấc in dấu quyền đầu, vết mới chồng lên vết cũ, trải qua không biết bao nhiêu năm tích tụ mài mòn nó đi một nửa diện tích.
Có thể thấy tảng đá trước mặt hiện tại chỉ là một nửa của nó quá khứ.
"Nhất trọng quyền!"
Nam tử hét lớn, khí thế ầm ầm kéo lên, một quyền tràn đầy uy dũng chính diện đấm đến rung chuyển ba mét tảng đá, đồng thời khiến nó lùi sâu nửa mét. Hắn thu lại quyền hít một hơi thực sâu, phút chốc mạnh mẽ thở ra, cả người rắn chắc cơ bắp điên cuồng rung động bài trừ ra mồ hôi nhỏ giọt lên nền gạch.
"Bá Vương sư huynh luyện tập vất vả, đây là hồi tức đan chuyên khôi phục thể lực."
Tạp dịch đệ tử đằng sau mang theo linh đan cùng khăn lau đưa cho nam tử, hắn bộ dạng cung kính vô cùng.
"Gần đây nổi lên một tên gọi à Vũ Thế Kiệt, thiên nguyên cảnh lục trọng liền có thể đại náo Tây viện, đánh bại cả kiếm yêu Lâm Phong, thật muốn cùng hắn ta giao thủ vài chiêu."
Bá Vương thưởng thức linh đan, một tay cầm lấy khăn lau trên cơ thể mồ hôi nhớt nhát, uy mãnh khí thế cũng đã rút về, hắn không vội vã mặc lên y phục, mà hướng tạp dịch đệ tử phân phó:
"Chuẩn bị cho ta một thùng thối thể dịch, còn có thiết mộc côn."
Bá Vương tu vi thiên nguyên cảnh bát trọng đỉnh phong, hắn dừng tại đây đã ba năm dài, tính ra thực lực xếp thứ một trăm ba bảy trên tinh anh bảng, nếu như hắn có thể đột phá cửu trọng, hẳn bước vào trước năm mươi đều có khả năng, đương nhiên chủ đạo của hắn chính là luyện thể, luyện quyền.
Ở Đông viện mấy năm nay Bá vương danh tự tương đối nổi danh, bất quá hắn cũng thuộc dạng cuồng tu, cho nên không dính tới nhiều sự kiện, tên tuổi ít được nhắc đến.
Đứng điều tức hô hấp hồi lâu, hắn nghe thấy bên ngoài sư đệ tiếng hô lớn:
"Bá Vương sư huynh, ta có tin tức quan trọng muốn nói." Liền không có nghĩ ngợi hướng đại môn mở chốt khóa, trước mặt là chân tay tâm phúc sư đệ, đối phương bộ dáng gấp gáp trực tiếp bẩm báo:
"Sư huynh, Vũ Thế Kiệt bế quan kết thúc, chính mắt ta nhìn thấy hắn đang tại nhiệm vụ đường chọn nhiệm vụ, dựa vào thời gian tám thành còn tại, sư huynh nếu như bây giờ khởi hành chắc chắn gặp được."
"Là như vậy."
Bá Vương nhìn chân tay tâm phúc mang đến tin tức quan trọng rất là hài lòng, hắn lập tức phái tạp dịch đệ tử mang ra mười khối hạ phẩm linh thạch đưa cho đối phương.

"Cảm tạ sư huynh, cảm tạ sư huynh, ngày sau có tin tức gì quan trọng ta nhất định hướng huynh bẩm báo đầu tiên."
Nói đoạn gấp rút thu linh thạch vào túi, lại hướng Bá Vương nói thêm:
"Sư huynh ta biết rõ mặt Vũ Thế Kiệt, để ta trực tiếp dẫn huynh đi gặp."
Tạp dịch đệ tử chuẩn bị thối thể dịch một thùng liền bẩm báo, nhưng là Bá Vương không muốn lao vào tu luyện, cơ hội giao thủ ngay trước mắt, lần này không nắm bắt chỉ sợ đối phương lại biệt vô âm tín bế quan không ra.
"Lui về trông coi cẩn thận, ta có việc ra ngoài một hồi."
Bá Vương căn dặn tạp dịch đệ tử xong xuôi liền mặc lên y phục, nhanh chóng ra khỏi đại viện, dưới ngoại môn đệ tử kia dẫn đường mà rất nhanh mất dạng.
Nói đến Vũ Thế Kiệt hắn mới chỉ đem Lăng Thiên Lục thức tu luyện được tứ thức, còn như hai môn luyện thể, Thiết Bố sam tầng ba đại công cáo thành, xung kích đến tầng bốn đỉnh phong, Long Tượng quyết lĩnh hội được đến đại thành đỉnh phong, cách viên mãn vài bước chân.
Một tuần qua hắn không chỉ tham ngộ bí tịch, đương nhiên còn tích cực đề thăng cảnh giới, dưới thiên mộc công phụ trợ lại có Thanh Mộc hồ lô ở vô giới điên cuồng cung cấp linh khí, trước mắt đột phá thiên nguyên cảnh lục trọng trung kì thành lục trọng đỉnh phong, tùy thời liền có thể chạm tới thất trọng hàng ngũ.
Nhưng là một tuần qua vừa đủ tiêu tốn hắn không sai biệt lắm toàn bộ tài nguyên tích trữ, coi như cướp được của Tây viện cũng không cánh mà bay.
Hắn muốn lần nữa đi đào linh thạch mỏ khoáng đổi lấy cống hiến điểm, cùng với kiếm thêm bất đồng nhiệm vụ độ khó, cho nên hôm nay chấm dứt bế quan bước ra khỏi đại viện.
Vừa hay tiến đến cửa nhiệm vụ đường, bất ngờ đằng sau vang lên xa lạ giọng nói vọng đến, khiến hắn kinh ngạc không thể không quay lại xem, liền thấy hai thân ảnh không có quen thuộc hướng bản thân gọi.
"Ngươi chính là Vũ Thế Kiệt."
Bá Vương nhìn nam tử trước mặt không e dè nói ra, hắn trước đó vẫn muốn xác nhận một hồi.
Vũ Thế Kiệt không có phủ nhận.
"Không sai, nhưng ngươi là."
Tên đi cùng Bá Vương vội vàng đứng ra giải thích, hắn ăn nói rất có thành kính:
"Vũ Thế Kiệt sư huynh, đây là Bá Vương sư huynh, bài danh một trăm ba bảy trong tinh anh bảng, sư huynh nhà ta đã nghe danh Vũ Thế Kiệt sư huynh đã lâu cho nên muốn cùng sư huynh giao thủ mấy hiệp."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.