Ninh Tuyết hơi thở vụt tắt, kiếm quang tan biến, Vũ Thế Kiệt thân hình thẳng tắp khí thế như rồng như hổ, không chút nào thua thiệt vị sư huynh Tây viện Lâm Phong trước mặt, hơn nữa so về sát khí lại càng hơn một bậc.
Tây viện đệ tử kéo đến càng nhiều, đương bọn họ nhìn đến trên mặt đất la liệt thi thể, nội tâm không tự chủ lạnh run một hồi, tầm mắt chuyển rời liền thấy cả người nhiễm đầy máu nam tử, hắn mặc dù biểu hiện tu vi chỉ có thiên nguyên cảnh ngũ trọng, nhưng mà áp lực đánh tới, quả thực không hề kém cạnh thiên nguyên cảnh thất trọng Lâm Phong.
"Kia là đệ tử Đông viện, ta không có nhìn nhầm đi."
Trong số bọn họ rốt cuộc chú ý tới y phục Vũ Thế Kiệt, cả đám theo đó lập tức nhận ra bất ngờ, có thể Lâm Phong giọng nói phá tam hỗn loạn thanh âm:
"Ngày hôm nay ngươi sẽ vì hành động này của mình mà cảm thấy hối hận suốt đời, đại hội võ tông một tháng nữa diễn ra, hi vọng đừng để ta bắt gặp, nếu không có mười cái mạng cũng không cứu được ngươi."
Nói hết câu, ánh mắt Lâm Phong càng thêm âm trầm lạnh lẽo, hắn từng bước lại gần thi thể Ninh Tuyết, sát khí là càng ngày càng tăng, xung quanh thậm trí đã có đệ tử bắt đầu thở dốc, thực sự quá đáng sợ.
Nhưng mà trên cả bọn họ dự đoán, Vũ Thế Kiệt không có lùi ra xa thi thể Ninh Tuyết, kiếm trong tay nâng lên, ánh mắt xẹt qua dư quang:
"Kiếm tới."
Cỡ nào bì được tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-chi-chu/1107839/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.