Tây viện thực lực bá đạo, tàng long ngọa hổ quả không ngoa.
Chỉ tùy ý nhìn một vị đệ tử thôi cũng thấy thiên nguyên cảnh tứ trọng tu vi ba động, hơn nữa sắc mặt so với Đông viện đều như muốn dọa người.
Tại thời điểm Vũ Thế Kiệt đặt chân đến cổng vào đã hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn qua, bất quá tu vi cùng phục trang trong mắt lại không khác trò hề.
Quá yếu, đây hẳn là đệ tử Đông viện.
Chỉ là thời khắc Vũ Thế Kiệt một kiếm tuyệt sát vị thiên nguyên cảnh lục trọng, suy nghĩ so với ban đầu đã triệt để bất đồng.
Người đến không tầm thường.
Ngay lập tức một tên đệ tử Tây viện cao đến hai mét cả người bao phủ bởi màu đồng cổ mạnh mẽ đi tới, mỗi bước chân đều khiến cho mặt đất lún sâu vài phân, hơi thở gấp rút kéo lên như hung thú tỉnh giấc.
"Ngươi hẳn là đệ tử Đông viện, đầu óc bị hư rồi hay sao dám lết xác tới đây."
Trần Minh siết chặt nắm đấm, đầu hơi nghiêng cười hung tàn.
Song phương đồng dạng là thiên nguyên cảnh ngũ trọng, bất đồng ở chỗ Tây viện bọn hắn nổi danh cùng cấp không đối thủ.
Bất quá Vũ Thế Kiệt một kiếm kia giết chết sư huynh thiên nguyên lục trọng hẳn có vài phần bản lãnh, dù thế nào trước khi đấu vẫn là nâng cao khí thế chèn ép đối thủ.
Toàn bộ cơ thể gồng lên phối hợp các bó cơ khiến hình thể tăng trưởng một vòng, Trần Minh hai hàm rằng siết chặt cười lạnh:
"Vị sư huynh kia bị ngươi giết chết xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-hoa-chi-chu/1107837/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.