Tưởng Minh Hàng ra ngoài không bao lâu đã quay trở lại. Sở Khâm để điện thoại di động xuống, đi đến ngồi ở bên cạnh bàn, nhàm chán bôi bôi vẽ vẽ lên quyển sổ. Cậu ngẩng đầu nhìn thấy Tưởng Minh Hàng, tiện tay khép lại sổ vứt qua một bên: "Ăn nhanh như vậy?"
"Ừm." Tưởng Minh Hàng vì lo cho cậu, căn bản chưa hề ăn gì, mà là trở về nhà một chuyến. Hắn ngồi xuống đối diện Sở Khâm, để cái bao trong tay xuống, đem đồ ăn vặt bên trong chất đống lên trên bàn: "Ăn đi."
Sở Khâm xé mở bao khoai chiên, còn chưa kịp bỏ vào trong miệng, Tưởng Minh Hàng đã đưa tay ngăn cản: "Chờ đã, mắt em hiện tại đang có vấn đề, tốt nhất không nên ăn mấy thứ này."
"Ồ..." Sở Khâm ngoan ngoãn bỏ bao khoai chiên xuống, chọn tới chọn lui một hồi, mới cầm lên một hộp bánh quy, gặm ăn từng chút một, phát ra mấy tiếng răng rắc giòn tan. Tưởng Minh Hàng nhìn cậu ăn, đột nhiên hỏi: "Em còn nhớ hồi tiểu học có nuôi một con chuột đồng không?"
Sở Khâm gật gật đầu: "Em lén lút nuôi trong phòng ngủ, có một ngày tan học trở về, dì bảo mẫu nói chuột đồng chạy trốn mất rồi. Thế nhưng em lại tìm thấy xác của nó trong thùng rác nhà bếp..... Em quên mất nó tên gì rồi."
"Hạt đậu." Tưởng Minh Hàng nói: "Tên rất ngu, em đặt."
"Không nhớ rõ, không nhớ rõ." Sở Khâm nhai bánh quy, đột nhiên nghe hắn nhắc câu chuyện nhỏ này lại nhớ đến một đoạn hồi ức: "Tưởng Minh Hàng, em đã từng kể cho anh nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-chua/885454/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.