Sở Khâm thật sự phát sốt.
Cậu vừa về nhà đã bắt đầu cảm thấy không khoẻ, nhưng lại nghĩ là bị cảm mạo thông thường nên chỉ uống nửa gói thuốc cảm rồi chui đầu vào trong chăn ngủ.
Đến trưa, mẹ Sở gọi cậu xuống ăn cơm, kêu mấy lần lại không có động tĩnh. Ba Sở lại cho rằng cậu giận dỗi, bèn nói một cách lạnh lùng: "Đừng để ý đến nó."
Hai người yên lặng cơm nước xong, mẹ Sở không yên lòng nên mới lên lầu gõ cửa phòng Sở Khâm, chờ mãi lại không thấy phản ứng mới thử chuyển động nắm cửa, lúc này mới phát hiện cửa phòng vốn không hề khoá.
Bà đi vào lại thấy con trai mặt mũi đỏ bừng nằm ngủ ở trên giường, chăn còn rớt dưới đất. Mẹ Sở vội vàng tìm nhiệt kế đo cho Sở Khâm, nhiệt độ cao đến doạ người. Bà có hơi bất lực mà vòng ra ngoài dò hỏi chồng xem phải làm sao, ba Sở bèn nói: "Bao nhiêu tuổi rồi, còn muốn ai chăm sóc cho? Gọi nó dậy, bảo nó tự đi bệnh viện đi."
Vì vậy, Sở Khâm vẫn đang mơ mơ màng màng gọi tỉnh. Mí mắt cậu nặng trĩu, khó khăn ngồi dậy, cũng không nghe rõ mẹ mình nói gì, cầm lấy điện thoại di động bà đưa rồi loạng choạng mà ra ngoài.
Sau buổi trưa khí trời nóng hầm hập, cậu lại đang sốt cao, dựa vào vách tường chậm rãi xuống lầu, nhưng mỗi việc bước đi thôi cũng cảm thấy khó khăn, đi một bước lại cảm thấy bản thân sắp té xỉu.
Tại ngã rẽ cầu thang, Sở Khâm gặp hai mẹ con Tưởng Minh Hàng. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-chua/885452/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.