Tưởng Minh Hàng kết thúc giờ tự học đã về nhà ngay, vừa mở cửa đã thấy Sở Khâm làm ổ trên ghế salon, ôm quả dưa hấu xem phim hoạt hình.
Hắn không lên tiếng, thay giày rồi đi thẳng vào phòng ngủ, trong phòng bếp bay ra mùi thơm nhàn nhạt của rau xào.
Tưởng Minh Hàng còn chưa kịp bỏ cặp xuống, Sở Khâm đã chạy như điên vào ôm cánh tay hắn: "Anh trai, sao hôm nay về muộn thế?"
Tưởng Minh Hàng nghiêng đầu liếc cậu một cái, Sở Khâm tự giác nói: "Em làm xong hết bài tập rồi."
"Vậy còn tìm anh làm gì?"
"Mẹ em không có nhà nên dì gọi em đến ăn cơm cùng."
Tưởng Minh Hàng không nói gì nữa, tiện tay đẩy cậu ra, "Ra chỗ khác chơi, đừng làm phiền anh."
Sở Khâm như chó con đáng thương bị chủ nhân chối bỏ, rũ đầu xuống, yên lặng lấy ghế ra ngồi: "Vậy em không làm phiền anh đâu."
Tưởng Minh Hàng nhìn cậu, muốn nói lại thôi, lấy ra túi đựng bút bắt đầu làm bài tập, Sở Khâm nhàm chán nằm ở bên cạnh nghịch cục gôm. Tưởng Minh Hàng tính sai số liếc mắt nhìn sang, ngón tay thò đến lấy đi cục gôm, da thịt hai người chạm vào nửa giây, Sở Khâm không an phận hừ một tiếng.
Trong phòng rất yên tĩnh. Lúc Tưởng Minh Hàng không muốn nói chuyện, thì tuyệt đối sẽ không mở miệng. Hắn cúi đầu viết bài, ngẫu nhiên sẽ đỡ trán trầm tư, cục gôm vẫn luôn chuyển động qua lại trên những ngón tay thon dài của hắn, không hề rơi xuống.
Sở Khâm trong tay trống trơn, lại rất vui vẻ rút một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-chua/885447/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.