Diệp Lăng Tương và Thủy Tịch Linh vừa đi khỏi, nàng liền hối hận. Vốn có dự định tự mìnhđộng thủ, tại sao lại không đi theo chứ? Cư nhiên lại tin tưởng hai nữtử không quen không biết, nàng có phải phát sốt rồi không? Tất cả, chỉcó thể giải thích bằng duyên phận.
Bạch Mạn Điệpđương nhiên không phát sốt, cho nên sau khi chỉnh lý xong quần áo trênngười, nàng liền đến gian phòng của Phương Chấn Hiên. Dương Uy đắc tộivới nàng, Phương Chấn Hiên là người biết rõ ràng nhất. Nếu sau khi đắctội với nàng, ngày thứ hai lập tức bị giết sạch sẽ, hắn sẽ nghĩ thế nàođây? Để thoát khỏi tội danh, trong “thời gian gây án”, tốt nhất nàng nên xuất hiện trong tầm nhìn của Phương Chấn Hiên.
Thế nhưng… sau khi hại vị muội muội giải quyết xong xuôi sự tình, nàng phải làm sao giớithiệu họ? Dù sao ba người cũng là một tổ hợp quá rõ ràng.
Trong lúc còn đang suy nghĩ, nàng đã đi tới gian phòng của Phương Chấn Hiên. Cửa khôngkhóa, nàng trực tiếp đi vào. Tên kia vừa ngắm mỹ cảnh ngoài cửa sổ vừauống rượu, thực sự biết hưởng thụ a.
“Ê, thật hứng thúcó a.” Bạch Mạn Điệp tùy tiện ngồi xuống. Ai kêu trước mặt hắn trùng hợp có vài món ăn, ai kêu Bạch Mạn Điệp nàng đúng lúc đang đói bụng, chonên, nàng không cần khách khí. Theo tình hình hiện nay mà nói, hắn chính là vị hôn phu của nàng, mượn chút đồ ăn của hắn cũng là việc thiên kinh địa nghĩa.
Nhìn thấy tướng ăn bất nhã của nàng, Phương Chấn Hiên bất đắc dĩ cười khổ, “Ngâm… Bạch cônương, cô luôn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-bao-khoc-nuong-tu/178031/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.