Bạch Mạn Điệp sớmđã nghe thấy chuyện Phương Chấn Hiên tuyển lão bà, thế nhưng nàng mộtchút cảm giác cũng không có. Có thể, nàng đã từng động lòng với PhươngChấn Hiên, thế nhưng một phần hảo cảm kia, đã hoàn toàn bị gạt bỏ. Người Phương gia khinh thường nàng, nàng cũng đồng dạng khinh thường bọn họ.Nghĩ đến sắc mặt của Phương lão gia cùng Phương phu nhân, nàng thực sựmuốn nôn mửa. Phương Chấn Hiên rất xuất sắc, không giống hạng ăn chơitrác táng thông thường, thế nhưng trên người hắn mang theo cao ngạo củacon nhà thế gia. Gả vào nhà giàu có đến nay cũng không phải nguyện vọngcủa nàng, ở cùng một nam nhân ấu trĩ tự cao tự đại như vậy, còn có gìgọi là hạnh phúc?
Tất cả mọi người ở Phương gia vừa tự cao tự đại vừa ấu trĩ, Bạch Mạn Điệp thực sự khôngmuốn trở lại nơi này, thế nhưng nàng vẫn phải trở lại. Nàng trở lại tìmLưu Ly, cũng muốn xin Phương Chấn Hiên thực hiện lời hứa. Phương ChấnHiên đã đáp ứng sẽ giúp nàng tìm Đông Phương Vũ, hắn rốt cuộc tìm khôngđược chứ gì?
Bởi vì đại hộichiêu thân, Phương gia phi thường náo nhiệt, Bạch Mạn Điệp đứng trướccửa lớn Phương gia, hé ra một nụ cười nhợt nhạt. Những người thoạt nhìncó quyền có thế như vậy, kỳ thực là những người không nên gả nhất. Thậtsự không rõ những người này suy nghĩ thế nào, cho dù Phương Chấn Hiên có là võ lâm đệ nhị mỹ nam tử cũng không cần chen chân chạy tới gả cho hắn như vậy chứ.
Nghe được giang hồ đàm luận về võ lâm tứ đại mỹ nam, nàng thực sự muốn cười. Vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-bao-khoc-nuong-tu/1583630/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.