“Chuyện của Lăng Thanh các ngươi biết được từ đâu thì không biết.” Yên Vân Liệt thay thế Lăng Thanh nói tiếp, “Nhưng ngươi lợi dụng thân phận Tạ Thiên Cơ từ trong miệng Lăng Thanh biết quá khứ của ta và hắn, cũng mượn cơ hội dẫn ra ma chướng trong lòng Lăng Thanh.”
“Trên đời này ảo thuật có thể khống chế nhân tâm không phải là Nhiếp Hồn của Thiên Tuyệt giáo thì là gì, mà Nhiếp Hồn lại chỉ truyền giáo chủ các đời, đã Thiên Tuyệt giáo là nhánh của Thiên Chính Thánh giáo, không có lý do ta biết mà giáo chủ Thiên Chính Thánh giáo không biết… Vừa vặn vì ngươi nghĩ hết phương pháp muốn dẫn ra ma chướng trong lòng Lăng Thanh, vì vậy mới khiến cho chúng ta nổi lên hoài nghi đối với nguồn gốc và thân phận của ngươi.”
“Vì sao?”
Lăng Thanh trả lời hắn, “Bởi vì Yên Vân Liệt từng nói, phương pháp duy nhất để vượt qua ma chướng chính là tin tưởng…” Nói xong nhìn về phía Yên Vân Liệt, “Ta tin Yên Vân Liệt, mặc dù y có đôi khi vì tư dục sẽ liều lĩnh, nhưng ta tin thị phi trước mắt, y sẽ không lại sai lần nữa…
“Khi đó ở trong doanh địa, cổ trên người Yên Vân Liệt đột nhiên không chịu khống chế xông về phía ta, là bởi vì trong khi ta bị Điện Dao dẫn rời khỏi đây tranh đấu với hắn, hắn dùng dải lụa hạ mồi có thể dụ dỗ cổ, làm cho cổ hưng phấn không khống chế được trên Thái Thượng Vong Tình của ta, vì vậy ta vừa tiếp xúc gần Yên Vân Liệt, cổ trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-tinh/3228623/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.