Tư Tần đánh cái ợ no nê, không chịu ăn nữa, Yên Vân Liệt đưa tay ôm bé đi, để cho Lăng Thanh tự mình ăn cơm.
“Lăng Thanh, ngươi thực sự muốn đi Ung châu?” Yên Vân Liệt vỗ lưng Tư Tần hỏi hắn.
Chiếc đũa của Lăng Thanh dừng một chút, “Tỷ nói như thế nào cũng là một nữ lưu yếu ớt, Chiêu nhi còn đang trong tã, ngươi bảo bọn họ dẫn quân Kỳ gia đi đối phó với địch như thế nào?”
“Thế nhưng trong bụng ngươi có hài tử, Nguyễn Tố Tuyết cũng không phải không biết.”
Nhắc tới đây Yên Vân Liệt liền giận, mình và Lăng Thanh kiếp trước là nợ Kỳ gia sao? Lúc trước Nguyễn Tố Tuyết còn trách cứ mình không để ý ý nguyện Lăng Thanh làm cho hắn lại lần nữa mang thai, kết quả quay người lại muốn Lăng Thanh đi loại địa phương nguy hiểm đó.
Hai người bọn họ, vô luận là ai cũng không có biện pháp lại chịu đựng cái loại đau đớn cắn tâm khoét cốt, dường như trời đất sụp đổ khi một lần mất đi hài tử ấy nữa, Lăng Thanh thủy chung chưa hoàn toàn ra khỏi bóng ma mất đi hài tử, mà chính mình… cũng chưa từng tha thứ cho bản thân.
“Tỷ tỷ đương nhiên sẽ không cho ta đi, nhưng ta sao yên tâm được? Hơn nữa Đông Ly đại ca đang yên lành, không biết nguyên nhân gì đột nhiên xuất môn, lại mất đi tin tức tại Ký châu, ta lo hắn có lẽ xảy ra chuyện gì… Ngươi yên tâm, y thuật của tỷ tỷ không dưới Viên Bất Quy, nàng sẽ để ý hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-tinh/3228609/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.