Lăng Thanh không biết mình bất tỉnh bao lâu, thân thể sau khi đã ăn khôi thạch liên sẽ không để cho hắn quá dễ dàng chết đi, ngay cả dưới một trận phạt roi thế này.
Sau khi có chút ý thức phản ứng đầu tiên chính là muốn tìm nước, thế nhưng nhúc nhích liền toàn thân đau đớn, y sam đã tả tơi trên người dính vào da thịt, trên khuôn mặt cũng có cảm giác nhớp nháp, mùi máu từng cơn truyền vào chóp mũi, dường như đặt mình trong bể máu địa ngục. Lăng Thanh đơn giản không động nữa, nếu bị ném vào nơi này không có người quản sớm muộn gì cũng sẽ chết…
Chỉ là khác biệt sớm một ngày chậm một ngày mà thôi…
Khi ý thức đã yếu ớt đến gần như không cảm giác được sự tồn tại của tứ chi, xích sắt trên cửa hình phòng rầm rầm một trận tiếng động vô tình, sau đó là tiếng bước chân hỗn độn, dường như đi vào không chỉ một người.
Đau đớn và đói khát tiêu hao toàn bộ thể lực còn sót lại của Lăng Thanh, hắn không mở ra được mắt, chỉ có thể dựa vào một chút cảm giác yếu ớt ấy. Thế nhưng khi những người đó nâng hắn lên kéo theo một trận đau đớn long trời lở đất mà vết thương mang đến, giống như hồng thủy mãnh thú đánh úp tới, cắn tất cả ý thức của hắn.
Lần bất tỉnh này không biết bất tỉnh bao lâu, khi lại tỉnh, Lăng Thanh phát hiện mình đang ở một gian phòng lạ, vết thương trên người đều đã được xử lý cẩn thận, thay áo lót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-tinh/3228597/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.