Phương Chí không phải không nghĩ đến sẽ gặp lại Tề Viễn Sâm. Cậu hiện tại là trợ lý của Giang Tâm Hiên, cũng coi như đã bước nửa chân vào giới giải trí.
Tuy rằng Giang Tầm Hiên và Tề Viễn Sâm giống nhau điều là cấp đỉnh lưu, nhưng theo Phương Chí biết, hai người này về tài nguyên tương đối đối lập, sẽ không có khả năng hợp tác.
Bởi vậy, Phương Chí tưởng rằng, cậu có thể ngẫu nhiên nhìn thấy Tề Viễn Sâm trong cuộc phỏng vấn nào đó, hoặc khi tham gia hoạt động sẽ gặp thoáng qua.
Mà bây giờ, hiện thực cùng tưởng tượng toàn đi ngược lại.
Phương Chí đứng ngốc trong mưa, chờ đến khi thấy chiếc xe đi xa, cặp mắt lãnh đạm của người kia dường như còn trước mắt. Đôi mắt đối phương lạnh nhạt không chứa một chút cảm xúc, tựa hồ đang nhìn một người hoàn toàn xa lạ.
Mưa bụi lung tung bám vào người, thấm ướt quần áo Phương Chí. Phía sau tiếng còi xe ngắn ngủi vang lên, cậu mới lấy lại tinh thần bước nhanh trở về vị trí lái xe.
Lý Tịnh hỏi:" Thế nào tiểu Phương, sao cậu đứng ngốc ở đó? Đối phương yêu cầu bồi thường như thế nào?".
Phương Chí khởi động xe, tránh nặng tìm nhẹ mà nói:" Không có, đối phương nói có bảo hiểm".
"Vậy tốt rồi, nhanh đi thôi, Trần đạo tới rồi".
Chí Phương nghe theo, một chân giẫm vào chân ga. Ngực cậu dường như có một chiếc đồng hồ quả quýt cũ, tuổi thọ lâu năm, dây cót đã gần như không còn nhạy, bị Tề Viễn Sâm không báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-tinh-nhat-ho-ha-nguyet/2872084/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.