Dù cho Diệp Hỏa đã chuẩn bị tâm lý từ trước, thởi điểm thật sự nhìn thấy Diệp Viêm cũng có chút ngỡ ngàng.
Ngụy Trừng ném cho hắn một bộ đồng phục của đội cảnh vệ bảo hắn thay, một bên nói sơ qua về chuyện của Diệp Viêm, một bên giống như bà mẹ già thu thập đồ dùng hàng ngày cùng thuốc uống của Diệp Viêm.
Giống với dự đoán của Diệp Hỏa, Diệp Cảnh Ưng quả thật trộm di thể của Diệp Viêm giấu đi, đợi đến khi ông đã thành thục kỹ thuật thì phục sinh cho Diệp Viêm.
Ngụy Trừng nói với hai người: “Diệp Cảnh Ưng đã phát hiện hai người, nhanh hơn đi.”
“Còn Diệp Diễm?” Diệp Hỏa hỏi, từ trong lời nói của đám người vừa nãy, Diệp Diễm cũng đã bị bắt lại.
“Trong tù. Anh ấy bị bắt khi ở trong phòng thí nghiệm của Diệp Cảnh Ưng.” Ngụy Trừng thu thập xong mấy thứ, giúp Diệp Viêm cài lại nút áo: “Tớ cũng nghe được tin Diệp Diễm bị bắt mới chạy đến phòng thí nghiệm, không nghĩ tới vừa vặn gặp cậu.” Cậu nói: “Chúng ta đi đón anh ấy trước, sau đó tớ dẫn cha mẹ cùng đi.”
Cậu nói xong liền đẩy Diệp Viêm cùng Diệp Hỏa ra ngoài: “Đi đi đi, đi mau.”
Ngụy Trừng đẩy hai người ra cửa mới chú ý tới, Diệp Viêm từ đầu tới cuối đều không nói gì, Ngụy Trừng đột nhiên sửng sốt một chút, lúc này mới nhớ tới cái gì. Cậu khom người nắm lấy vai Diệp Viêm: “Thật xin lỗi.” Cậu nói. “Anh chưa hỏi ý kiến của em liền tự tiện quyết định.”
Ngụy Trừng bản năng muốn dẫn Diệp Viêm đi, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tang-thi-thoi-ky-tinh-yeu-tinh-yeu-thoi-xac-song/1321191/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.